Truyện Nhân Quả Báo Ứng Hiện Đời Mp3, Báo Ứng Hiện Đời

Truyện nhân quả báo ứng hiện đời là một kiệt tác của một hóa thân Bồ Tát, Ngài Quả Khanh, do Sư cô Hạnh Doan dịch. Bộ sách là những câu chuyện nhân quả báo ứng hoàn toàn có thực, được Ngài ghi chép lại trong quá trình độ sanh. Một bộ sách kinh động tâm can người đọc, làm thức tỉnh tri kiến và thay đổi số phận của hàng triệu người.

Truyện nhân quả báo ứng hiện đời

Một truyện nhân quả báo ứng hiện đời điển hình

Xin được bắt đầu bài viết này bằng một câu truyện nhân quả báo ứng hiện đời điển hình. Để chúng ta thấy được sự vô thường của kiếp sống nhân sinh. Đời này anh giết tôi, kiếp sau đền mạng. Oán oán ân ân, chằng chịt níu kéo nhau không nguôi trong sáu nẻo luân hồi.

Bạn đang xem: Truyện Nhân Quả Báo Ứng Hiện Đời Mp3, Báo Ứng Hiện Đời

Hơn ba trăm mạng.

Hôm qua một cô gái từ Đông Hoan gọi điện thoại tới xin gặp và hỏi tôi ngày nào rảnh? Tôi hẹn cô tuần sau. Nghe vậy cô tỏ vẻ rất sốt ruột, nói:

– Không được, ông Đặng ôi, hãy làm ơn giúp tôi sớm hơn không?

Nghe giọng nói gấp gáp của cô, tôi đoán chắc cô có chuyện gì cần lắm, bèn hẹn cô ngày mai.

Cô Thẩm 29 tuổi, chưa kết hôn. Tôi tưởng cô có gì cấp bách mới cần, hóa ra là do cô tò mò chỉ muốn biết tiền kiếp mà thôi.

Cô Thẩm là người thật thà chất phác, lớn lên ở quê, cha mẹ đều là nông dân. Cô có một em trai và một chị. Trong mắt mọi người ai cũng tưởng cô có tuổi thơ hạnh phúc, nhưng không phải vậy. Ngay từ nhỏ cô bị xem là đứa ngu ngốc, vì 8 tuổi mới đi học nhưng cô không thể viết chữ. Do vậy mà cha mẹ không thương.

Bố thường đánh cô, còn mẹ thì hay la mắng, cư xử rất bất công với cô. Ngay cả em trai và chị gái cũng khi dễ, ăn hiếp cô. Cho nên từ nhỏ cô đối với cha mẹ ôm nhiều hận oán. Cô còn bị bệnh viêm gan lâu năm, trước đây gan hay bị đau. Cô có trí nhớ cực tồi.

Trước đây cô đến chùa làm công quả, người ta dạy niệm câu “Nam mô A Di Đà Phật”, nhưng cô không nhớ nổi. Ngực cô thường đau, luôn có cảm giác khó thở. Ngón tay út và áp út bên phải bị đơ cứng, khiến cô cầm đũa khó khăn. Từ nhỏ cô hay bị ảo thính, thường nghe có tiếng người nói bên tai.

Truy tiền kiếp

Tôi hỏi cô vài câu đơn giản xong, thì bắt đầu giúp cô vào cuộc viễn du thám thính tiền kiếp.

Khi tôi lại hướng dẫn cô nhớ về thời đồng niên, cô bỗng tỏ vẻ rất sợ hãi. Toàn thân run rẩy, tôi hỏi:

– Chuyện gì khiến em sợ dữ vậy?

Cô đáp bằng giọng trẻ thơ, đầy sợ sệt nói:

– Cha đang đánh tôi.

Ký ức ấu thơ đang ùa về, cô miêu tả:

– Cha hay đánh tôi lắm, ông dùng roi quất vào bắp chân, rất đau, cô vừa khóc vừa kể.

Tôi hỏi tiếp:

– Hồi nhỏ, chuyện gì khiến cô khó quên nhất?

Một lúc sau, cô đột nhiên bật khóc, hét to lên: Mẹ cư xử thiên vị, không công bằng!

Do người mẹ luôn thấy cô chướng mắt, nên chẳng thương. Hễ cái gì tốt thì mẹ dành cho chị và em trai chứ không cho cô. Tết đến, chị và em cô được may y phục mới, nhưng cô thì không. Khi cô bị cha đánh đòn thì chị và em cô đứng bên ngoài nhìn vào cười. Điều này khiến cô rất buồn. Cô kể đến đây thì sự uất ức bị dồn nén suốt hai mươi mấy năm như hỏa diệm sơn phun trào, cô thét lên với vẻ cừu hận qua màn nước mắt:

– Tôi hận họ!

Đi sâu về tiền kiếp

Cô Thẩm từ nhỏ đối với gia đình đã ôm oán hận thâm sâu, vì luôn bị cha mẹ làm tổn thương. Khi tôi khuyên cô nên hóa giải oán hận, cô bật khóc to. Cuối cùng thì cô chịu tha thứ cho người thân. Đôi mày hết cau có và mặt cô dãn ra, lộ vẻ thanh thản

Tôi tiếp tục cho cô đi về kiếp trước đó nữa, để tìm cho ra nhân duyên không tốt giữa cô với cha mẹ. Té ra vào một đời nọ tại Triều Thanh, cô là một phụ nữ nông thôn, có hai con trai: Con cả 5 tuổi, con út 3 tuổi.

Chồng cô thường vắng nhà vì phải ra ngoài làm việc kiếm tiền. Kiếp đó cô đối với hai con trai không tốt, nhất là đối với con trai đầu. Cô rất ghét hai thằng bé vì chúng nó rất ngu nên thường đánh đòn chúng. Hai con đối với cô cũng phi thường oán hận. Trong cơn thôi miên cô Thẩm kể: Đời này cậu cả sinh làm phụ thân, cậu út nay là mẫu thân cô.

Oan oan tương báo trong sanh tử luân hồi

Lại tiến sâu về kiếp trước nữa, thì cô Thẩm nhìn thấy: Vào đời Minh, mình là một thiếu nữ trẻ tuổi, mặc váy hồng, đứng một mình buồn khổ. Bởi vì cha mẹ đối với cô rất tệ, họ luôn thấy cô chướng mắt, nên hay đánh đòn. Cho nên vào kiếp đó cô cũng rất oán hận cha mẹ. Cảnh đó giống hệt như thời ấu thơ đời này mà cô đã trải qua. Kiếp đó cô có một em trai.

Lẽ nào đây là chân tướng luân hồi? Đời đời kiếp kiếp không ngừng báo oán, đền bồi, giày vò nhau? Không ngừng diễn lại nhân quả và phóng ảnh tâm linh? Tình hình cô Thẩm và cha mẹ cứ vần xoay mãi, xem ra chẳng biết bao nhiêu đời rồi.

Nếu kiếp này không minh bạch, không giác ngộ, không chịu buông xả hết oán hận. Khổ cảnh này sẽ tiếp tục kéo dài mãi đến đời sau, biết bao giờ mới kết thúc?Lần thôi miền đầu kết thúc, cô bảo ngực mình đã cảm thấy dễ thở, nhưng vẫn còn chút gì đó ngăn trệ bên trong.

Oan gia trái chủ hiện hình

Khi tôi bắt đầu cuộc thôi miên lần hai, chuyện ngoài sức tưởng tượng phát sinh. Cô Thẩm nói: Hình như có gì đang ở trong ngực, trong não tôi! Tôi liền hướng dẫn tiếp tục, thì đột nhiên cô nói bằng giọng đàn ông, nghe rất hung ác. Tôi vội hỏi:

– Bạn là ai?

– Ta là kẻ bị tên này sát hại.

– Giờ bạn muốn thế nào?

– Ta muốn giết y để báo thù!

Giọng nam thốt ra với vẻ vô cùng hung ác. Tôi ngẩn ngơ. Vậy rốt cuộc là chuyện gì nữa đây? Dần dần tôi hiểu ra: 

Sự việc phát sinh vào đời Tống. Lúc đó cô Thẩm là một cao quan hơn 40 tuổi tạm gọi là Khánh. Trong cơn thôi miên hiện thời, cô Thẩm tức giận và nói bằng giọng đàn ông chứa đầy phẫn nộ xung thiên:

– Đáng hận quá, ta muốn giết tên Khang!

Vì sao muốn giết?

– Y rất đáng chết vì dám khởi ý phản bội, mưu tính lấy đầu ta!

*

Té ra tên Khang là quan thuộc hạ trong triều, âm thầm liên kết với nhiều người để làm hại ông Khánh. Do đã biết trước, nên một ngày nọ, ông Khánh dẫn quân xông vào nhà Khang. Giết sạch toàn gia hơn ba trăm người, riêng Khang bị Khánh đâm trúng tim mà chết. Còn hai người nữa cũng bị chặt đầu mạng vong.

Vì vậy kẻ gá vào ngực hành hạ cô Thẩm chính là Khang. Do hắn bị đâm trúng tim chết, nên bây giờ trả thù bằng cách hành đau nơi ngực. Còn hai vong bị chặt đầu thì gá vào não cô. Riêng ba trăm người kia thì một số gá vào đầu, số thì gá vào tay phải vì lúc tàn sát họ, cô cầm gươm bên tay phải.

Cô Thẩm đến 8 tuổi mới đi học, nhưng không thể viết chữ. Trí óc không thông minh linh hoạt, tim thường bị đau….Là do có liên quan đến vụ “Đại thảm sát ba trăm lẻ ba mạng này”. Sau khi thôi miên kết thúc, tôi bảo cô Thẩm:

– Hồi nhỏ không phải cô ngu ngốc hay đần độn gì cả!

Cô nói cô cũng biết rõ mình không có ngốc. Nhưng hễ muốn viết chữ thì tay cứng đơ không nghe theo, giống như cố ý chống lại cô vậy. Hơn nữa trong não cô luôn lộn xộn rối ren, nên không thể nhớ được gì.

Xem thêm: đề thi học sinh giỏi văn 7 cấp huyện violet

Đời này anh giết tôi, kiếp sau đền mạng

Đối diện với hơn ba trăm mạng còn ôm đầy hận oán. Tôi chỉ có thể hướng dẫn, điều đình, xin họ hóa giải. Tôi khuyên cô Thẩm hãy nhận lỗi, sám hối. Thế nhưng chỉ có một số ít vong linh chịu tiếp nhận, còn đa số khăng khăng ôm oán. Hok cương quyết không tha thứ, nhất định đòi báo thù.

Tôi nhắc họ: Đây là nhân quả, cái gì cũng có nguyên nhân đầu tiên. Do họ không phục nên tôi đành phải thôi miên cô Thẩm tiếp. Tôi dẫn cô đi sâu vào kiếp trước nữa, để tìm cho ra nguyên nhân, hầu có thể giúp hai bên hóa giải hận thù. Lần này cô Thẩm kể:

Kiếp đó vào triều Đường. Cô là một phú ông họ Trương hơn ba mươi tuổi, rất giàu, có đông người hầu hạ. Thình lình một hôm nọ, có ba người bịt mặt, dẫn theo mấy chục người cầm vũ khí xông vào cướp. Ông Trương cương quyết chẳng nộp tiền cho chúng. Cuối cùng chúng giết sạch toàn bộ gia đình ông hơn trăm mạng. Khi cô Thẩm nhớ đến đây thì lộ vẻ vô cùng sợ hãi, toàn thân run rẩy, cất tiếng van xin:

– Xin đừng giết tôi! Đừng giết tôi!

*

Thế nhưng tên đầu đảng bịt mặt vẫn giết chết ông, hắn ra tay độc ác: Đâm một đao vào tim ông Trương. Cô Thẩm nói, mặc dù họ bịt mặt, nhưng cô vẫn nhận ra tên đầu đảng là kẻ từng làm công cho mình. Do thấy hắn làm việc quá tệ nên Trương phú hộ không hài lòng, đã đuổi cổ hắn đi. Vì vậy mà hắn ôm hận, kết bè đảng, rủ nhau đi cướp của ông.

Ngay giây phút cô Thẩm nhớ lại tiền kiếp kia. Ba trăm oan quỷ kia cũng đồng thời cảm nhận được: Họ từng là những kẻ cướp gian ác nên không còn ôm lòng oán hận nữa! Có thể do lúc cô Thẩm nhớ lại tiền kiếp ở triều Đường, thì bọn oan quỷ cũng nhìn thấy và nhận ra lỗi lầm của mình. Cho nên không cần tôi khuyên chi nữa, tất cả bọn họ đều đồng ý hòa giải, buông hết hận thù.

Sau đó, tôi kể cho họ nghe về thế giới Cực Lạc của Phật A Di Đà. Về hạnh nguyện từ bi của Ngài. Tôi miêu tả quốc độ này rất thù thắng trang nghiêm và khuyên bọn họ hãy niệm Phật cầu sinh Tây Phương. Bọn họ rất hoan hỉ tiếp thọ.

Hóa giải hận thù

Cuối cùng, tôi hướng dẫn họ đồng niệm “Nam Mô A Di Đà Phật” theo tôi. Ngay trong lúc Phật hiệu vang vọng, cô Thẩm bảo tôi: Cô thấy rõ bọn họ xếp thành hàng, từng người, từng người đứng trên hoa sen, theo Tam Thánh và dần dần biến mất giữa không trung.

Khi cuộc thôi miên kết thúc, cô Thẩm bảo toàn thân cô nhẹ nhõm, đầu óc tỉnh táo hẳn.

Khi cô từ biệt ra về, tôi thầm nghĩ: Truyện nhân quả báo ứng hiện đời thật khiến người ta lạnh gáy. Báo thù rửa hận, oan oan tương báo, không bao giờ dứt. Càng báo oán, thù càng sâu nặng. Mới đầu là giết hơn trăm người, đến lúc báo thù lại thì thành ba trăm lẻ ba người.

Chỉ có buông bỏ oán thù, chân thành sám hối. Trong sinh hoạt thường nhật, cần đem tâm thành đối đãi bình đẳng với tất cả, như vậy thì oán kết đời trước tự nhiên sẽ được tháo gỡ.

Truyện nhân quả báo ứng hiện đời và toàn cảnh kiếp sống nhân sinh

Đức Phật dạy rằng” Đời người là biển khổ”. Nhưng kỳ lạ thay, ta hiếm khi nhận ra mình khổ! Cũng phải thôi, ta lang thang giữa dòng đời trăm phương ngàn lối. Ta đắm chìm trong kiếp nhân sinh với cơm, áo, gạo, tiền, với gia đình và những mối quan hệ xã hội chằng chịt…làm gì còn đầu óc nữa đâu mà thấy khổ hay vui?

Nếu có ai đó nói với ta “Đời người là biển khổ”. Và mặc dù đang khổ, nhưng như một phản xạ tự nhiên, ta thốt lên ngay cùng với nụ cười ruồi: “Tôi nào có thấy khổ chi đâu?”. Vậy đấy, hết thảy chúng ta “lấy khổ làm vui mà chẳng biết”, thật đáng xót thương!

Chỉ đến khi ta bước một chân vào tuyệt lộ, hoặc thất bại nghèo túng. Hoặc bệnh nặng liên miên, hay gia đình bất hòa đảo lộn…ta mới thấu được cái khổ của kiếp người. Rồi ta oán người, ta oán trời trách đất và cũng chỉ biết làm có vậy thôi, chấm hết.

*

Ta không hoặc chưa từng biết những điều sâu xa hơn thế. Rằng cũng một kiếp người, cũng đủ mắt mũi tay chân. Cũng học hành, cũng đi làm sớm tối mà:

Tại sao ta học hành giỏi giang, cũng gắng sức “cày bừa” không ngừng như người khác. Vậy mà nghèo khổ mãi vẫn y nguyên?

Sao thằng hàng xóm đáng ghét nhà bên, nó rong chơi nhậu nhẹt suốt ngày mà vợ đẹp con khôn, giầu có. Còn ta đầu tắt mặt tối vẫn thiếu trước hụt sau?

Sao bao nhiêu người khỏe mạnh mà mình lại ung thư hay tật bệnh? Tại sao người khó khăn luôn có kẻ giúp. Còn ta khó khăn lo lắng chỉ một mình, chẳng một ai ngó tới?

Sao gia đình người ta hạnh phúc mà nhà mình không con ốm thì vợ đau, anh em bất hòa, con cái ương bướng khó bảo?

Tại sao cũng một kiếp người mà ta không sinh ra ở Mỹ, để hưởng thụ cuộc sống văn minh đầy phúc lợi. Sao ta lại sinh ra ở đất nước nghèo khổ và đầy rẫy bất công này?

Vâng, bạn đọc bộ sách truyện nhân quả báo ứng hiện đời đi, bạn sẽ tìm thấy lời giải thích thỏa đáng cho mình. Những tri kiến mà chắc chắn rằng bạn chưa từng biết đến.

Nhưng tại sao lại báo ứng hiện đời

Tại sao lại báo ứng ngay hiện đời mà lại chẳng báo ứng ở kiếp sau? Ấy là bởi chúng ta phước báu mỏng, nghiệp nặng nên mới sinh vào “thời ngũ trược ác thế” này. Phước báu nghĩa là những việc làm hiền thiện ta đã gieo nhân trong tiền kiếp, nay trổ thành quả là phước báu được thọ hưởng ở đời này.

Lại vì chúng ta không tin và không hiểu nhân quả nên chẳng ác nào không nghĩ, chẳng xấu nào không làm, chỉ cốt lợi lạc cho mình, còn tổn hại cho người ta mặc kệ, coi như chẳng liên quan.

Vậy nên cũng một việc làm xấu ác, nhưng thời nay quả báo hiện tiền, nghĩa là ta gieo nhân xấu thì quả trổ ngay trong kiếp này, chớ chẳng chờ đến kiếp sau.

*

Hàng ngoại đạo và những người mê tín thích mê hoặc người, bảo rằng do luật trời thay đổi. Sự thật không phải vậy, không có luật trời nào thay đổi cả, tất cả là do phước báu của chúng ta ngày nay quá mỏng: Phước báu của một người khi sinh ra đều hữu hạn, khi ta nghĩ xấu hoặc làm việc xấu thì phước sẽ bị trừ dần đi, khi phước giảm thì quả báo xấu trổ, khi phước tận tất chịu quả bảo tuyệt mạng, giản đơn vậy thôi.

Người ngày xưa nghiệp nhẹ, phước lớn, lại xã hội và cuộc sống thiện lương hơn bây giờ, nên dù có làm chuyện xấu ác, cũng không đến nỗi bị trừ sạch phước báo, nên chuyện báo ứng thường không hiện tiền mà xảy ra trong các kiếp sau. Còn cuộc sống hiện nay của chúng ta, quả báo hiện tiền, chịu trả quả ngay trong kiếp sống! Nhân quả báo ứng hiện đời là như thế đó!

Truyện nhân quả báo ứng hiện đời mang đến cho ta điều gì

Khi ta chưa biết, chưa tin truyện nhân quả báo ứng hiện đời, tất không ác làm chẳng làm, phàm cứ việc gì có lợi cho mình ắt sẽ làm ngay, thậm chí không từ một thủ đoạn nào, miễn là đạt được mục đích.

Khi ta biết rõ chuyện nhân quả báo ứng như bóng với hình tất trong tâm thường mang lòng kinh sợ, tự nhiên chẳng đến nỗi mai sau làm chuyện thương thiên tổn đức. Hiểu rõ chuyện quả báo rồi thì nhất cử nhất động chẳng dám mặc tình phóng ý, không dám tính toán chuyện xấu xa.

Bởi khởi tâm tốt sẽ có công đức, khởi tâm xấu sẽ mắc tội lỗi, lại “mọi khởi tâm động niệm của con người thiên địa quỷ thần đều thấy biết hết từng điều”, ta khởi tâm tốt, quỷ thần vui mà che chở cho ta, bằng ngược lại khởi tâm xấu ác, quỷ thần phẫn nộ sẽ giáng xuống tai ương.

*

Khi hiểu nhân quả báo ứng tất biết chắc rằng: 

Bởi sát sinh chịu quả báo tổn thọ.

Ăn trộm hoặc lừa gạt tiền của của người chịu quả báo nghèo hèn.

Ngoại tình tà dâm chịu quả báo tổn phước tổn lộc và tổn mạng.

Lời nó dối, nói thêu dệt chịu quả báo khẩu nghiệp, tổn phước hại mạng.

Ham nhậu nhẹt chịu quả báo ngu si, về già thường bị lẫn.

Người hiểu rõ được quả báo như thế sẽ chẳng làm điều ác. Không làm điều ác tất cuộc sống luôn an lành hạnh phúc, tướng mạo đổi thay, mọi người mến yêu và số phận sẽ hoàn toàn được chuyển hóa như Ông Du Tịnh Ý là một điển hình.

Tổ Ấn Quang dạy: ” Người dẫu chí ngu chắc chắn cũng không vui mừng vì bị tai họa, tránh điều lành, ham điều xui, mong hết thảy những người chung quanh réo tên thóa mạ, bị thiên địa quỷ thần đoạt hồn giết hại, cũng như sau khi chết đi linh hồn bị đọa vĩnh viễn trong ba đường ác, chịu đựng khổ sở cùng cực trải trăm ngàn kiếp không thể thoát ra!

Nhưng những gì người ta làm đa phần đều trái nghịch với những gì họ mong mỏi, là vì lẽ nào vậy? Là do cõi đời thiếu người thông hiểu, chẳng đề xướng đạo nhân quả báo ứng, sẵn quen thói tệ hại, chỉ biết truyền cho nhau thói tự tư tự lợi mà nên nỗi!

Xem thêm: x^3+1=2 căn bậc 3 2x 1

*

Nếu như có ai hành động thuận theo thiên lý, trong gia đình thì trọn hết bổn phận, giao tế bên ngoài thì chú trọng làm lợi cho người, cũng như những cử chỉ tốt lành đều phụng hành, như giúp người bị tai họa, cứu đói, giúp người hoạn nạn, cứu người đang gặp nguy.

Lại kiêng giết, phóng sanh, che chở, thương tiếc sanh mạng loài vật, ăn chay, tụng kinh, niệm Phật ngõ hầu mình lẫn người đều được lợi, u lẫn hiển cùng được ích thì không một ai chẳng được gia đình yên tịnh, tốt lành, con cháu thạnh vượng, phú quý sang cả, khiến cho người khác kính ngưỡng.”

Báo ứng hiện đời PDF

Từ sâu thẳm trong tâm thức của mình Tuệ Tâm xin gửi lời tri ân tới Sư cô Hạnh Doan, người đã bỏ nhiều tâm huyết để dịch sách của Ngài Quả Khanh sang tiếng Việt. Cảm ơn Sư cô đã dịch một bộ sách làm thay đổi số phận hàng triệu con người! Bạn đọc hữu duyên muốn đọc truyện nhân quả báo ứng hiện đời PDF, vui lòng vào mục Tải PDF sẽ có link đầy đủ!