THƠ PHẬT GIÁO VỀ CÁI CHẾT

  -  
"Cái bị tiêu diệt không nán nhằm đợi xem đa số gì ta đang có tác dụng với phần đông gì ta đã còn đề xuất làm"Tịch Thiên (Shantideva)

*
*
Tháng 10 năm 2010 vừa qua, đơn vị xuất bản Nil vừa desgin một quyển sáchkhôn cùng lao động dầy rộng 400 trang ở trong phòng sư người Pháp, Matthieu Ricard, góp nhặthầu hết đoạn giỏi duy nhất trong kinh sách Tây tạng mà ông tất cả thời điểm chuyển ngữ từ bỏ vài chụctrong năm này. Dưới đấy là phiên bản dịch một cmùi hương nthêm tương quan mang đến vô hay cùng chết choc.Sách sở hữu tựa đề là "Những nhỏ đườngtrung ương linch, tuyển tập nhỏ dại về phần đông đoản văn uống xuất sắc đẹp tốt nhất của ghê sách Tây tạng"(Chemin spirituels, Petite anthologie desplus beaux textes tibétains).

Mỗi khoảng thời gian rất ngắn vào cuộc sống đầy đủ tượng trưng cho 1 cực hiếm vô biên.Thế nhưng chúng ta lại cứ khiến cho thời gian trôi đi giống như các phân tử mèo xoàn lọt quakẻ hở của bàn tay. Chẳng tất cả gì đáng bi thương rộng khi thấy đôi bàn tay Trắng vào cuốiđời mình. Hãy ý thức sự quý báu của từng giây phút trong cuộc sống đời thường. Nên sử dụngphần đa giây phút ấy một phương pháp bổ ích hầu đem về sự xuất sắc lành đến ta và mang đến ngườikhông giống. Trước không còn đề xuất xóa khỏi hầu hết ảo giác khiến ta tin tưởng rằng "còn cả một cuộcđời trước mặt". Sự sinh sống của ta trôi đi như một niềm mơ ước, một cơ hội như thế nào đó nóvẫn tạm dừng nhưng mà ta không còn tuyệt biết. Không đề nghị nán hãy sử dụng những giâyphút ít sót lại một bí quyết thiết thiệt tốt nhất nhằm khỏi hối hận Khi lìa đời. Tu tập đểphát huy phần lớn phẩm tính nội trọng điểm không lúc nào là 1 trong vấn đề thừa mau chóng.

Bạn đang xem: Thơ phật giáo về cái chết

Bảnhóa học phù du của đông đảo hiện tượng được mô tả dưới hai dạng khác nhau : trang bị nhấtlà vô thường xuyên thô thiển - ví dụ như vụ mùa đổi thay, núi non sụp lsinh hoạt, thânxác già nua, xúc cảm trồi sụt - lắp thêm nhị là vô thường tinh tế, phạt hiện tại trong từngđơn vị chức năng nhỏ nhỏ xíu tốt nhất của thời gian. Trong từng khoảnh khắc cực vi toàn bộ phần nhiều gìdù bề ngoài có vẻ như chắc chắn thì thực tế cũng những không rời khỏi sự đổi thay.Phật giáo xem thể dạng vô hay tinh tế tương tợ như một giấc mơ, một ảo hình họa,một dòng lưu giữ gửi rất nhiều bắt buộc nắm bắt được.

Người tu tập đề nghị thường xuyên ghi ghi nhớ trong lòng trí bản thân ý nghĩ về về cáichết, tuy vậy chưa hẳn chính vì như thế mà lại tín đồ ấy phải ảm đạm khổ và u sầu, ngược lại ýnghĩ về ấy luôn luôn nhắc nhở họ không nên chi phí phạm đầy đủ giây phút trong cuộc sống nàynhưng mà hãy thực hiện chúng nhằm biến đổi cải nội tâm mình, đúng tựa như các gì nhưng mà bản thân mong muốn.Ta thông thường sẽ có xu hướng tự nhủ : "Tôi yêu cầu tkhô cứng toán thù cho chấm dứt những công việcsẽ chờ đón cùng hoàn chỉnh những dự án dở dang, sau đó mới msinh hoạt mắt ra được nhằm lo đếncuộc sống trọng điểm linc." Tuy nhiên đấy chỉ là một phương pháp nguy khốn độc nhất nhằm tự đánhlừa mình cái chết là 1 trong chuyện minh bạch, chỉ gồm điều là ta cần thiết biếttrước nó sẽ đến lúc làm sao cùng trong bối cảnh nào. Trong cuộc sống thường nhật, dùvào cảnh huống nào chẳng hạn như sẽ đi, sẽ nạp năng lượng giỏi vẫn ngủ... tất cả đềuhoàn toàn có thể bất ngờ đột ngột biến thành nguyên ổn nhân đưa tới cái chết. Đấy là các thứ mà lại ngườitu tập chân chủ yếu đề xuất không quên. Tại Tây tạng, những đơn vị tu uẩn dật Khi team bếplúc tinch sương phần lớn từ bỏ thông báo mang bản thân là biết đâu sáng mai mình đã không còn ngồitrên đây để team thêm một phòng bếp lửa new. Sau mỗi tương đối thsinh sống ra chúng ta đa số cho là mình vẫn cònmay mắn để hkhông nhiều vào một tương đối thngơi nghỉ mới. Ý nghĩ về về tử vong với vô thường xuyên là động cơkhuyến khích họ chú tâm rộng vào việc tu tập hàng ngày.

LONG THỤ (NAGARJUNA - Thế kỷ đồ vật I) (1) Ngọn gàng gió của muôn ndại thống khổ thổi tạt Lên cuộc sống đời thường muốn manh như bọt bong bóng nước này.Kỳ diệu thế, sau đó 1 giấc ngủ lâu năm,Ta tỉnh dậy trong thả cửa và để được hít vào cùng lại thnghỉ ngơi ra.LIÊN HOA SINH (PADMASAMBHAVA, nỗ lực kỷ VIII - IX) (2) Nhỏng một cái thác đổ vào biển khơi ktương đối,Nhỏng phương diện ttách, mặt trăng lặn xuống sau phần đa rặng núi xa,Ngày với đêm, giờ với phút ít, tất cả qua mau,Cuộc sinh sống bé người trôi đi ko kéo lại được.

Xem thêm: Nơi Bán Nhân Tướng Học Trung Hoa Giá Rẻ Nhất Tháng 05/2021, Co 2 Bai Viet Ve Nhan Tuong Hoc Trung Hoa Pdf

DILGO KHYENTSÉ RINPOCHÉ (1910 1991) (3)

Nlỗi lượng dầu trong chiếcđèn luôn vơi dần, hầu như sự trên trần gian mọi khi một gần hơn cùng với hồi chung cuộc.Thật khôn xiết ntạo thơ Lúc nghĩ rằng hoàn toàn có thể hoàn tất các quá trình dsinh hoạt dang và saunày sẽ dành riêng quãng đời còn lại của mình để tu tập Đạo Pháp. Có chắc chắn rằng ta còn sốngđến lúc đó hay là không ? Cái chết có thể đến bất kể cơ hội làm sao không phân minh là giàtphải chăng Khủng nhỏ xíu ! Dù sẽ làm cái gi thì ta cũng cần nhớ là bản thân vẫn bị tiêu diệt và luôn luôn trường đoản cú nhắcnhnghỉ ngơi mình về vấn đề đó bên trên Đường tu tập <...> Một kẻ tù nhân bị tầm nã nã ko cómột khoảng thời gian rất ngắn nào được lặng tâm; dịp như thế nào y cũng thấp thỏm, nên suy nghĩ ra trăm nngốc kếđể trốn tách sự trừng pphân tử. Chắc chắn ta sẽ không thấy người ấy mải mê phác hoạ họasơ đồ dùng nhằm thi công 1 căn đơn vị mới cho mình. Làm cầm làm sao ta rất có thể không cẩn thận Khi cáibị tiêu diệt đang thấp thỏm trong từng tích tắc ? Vậy chỉ từ bí quyết tu tập Đạo Pháp ngaytrường đoản cú giờ phút ít này, hầu hỗ trợ chúng ta biến hóa cái chết thành một người các bạn. <...>

Tất cả hầu như sản phẩm đều phải có hạnkỳ. Người nông dân hiểu rõ điều đó, chúng ta canh chừng để biết dịp nào cần phải cày,yêu cầu gieo giỏi cần gặt, bọn họ sẵn sàng phần lớn sản phẩm Lúc nên mang đến. Trong thời gian ta đã hội đủnhững điều kiện thuận tiện cùng gặp được một vị thầy chân chủ yếu chỉ dạy dỗ, không lẽ talại bỏ hoang cánh đồng giải thoát của chính bản thân mình ?

Các kiếp sống tương laisẽ mong chờ ta một con phố thật dài chết choc chỉ là một ngưỡng cửa ngõ đề nghị bướcqua. Ta đã bước 1 mình qua chiếc ngưỡng cửa ngõ ấy, họa may sự tu tập với tin tưởng tưởngnơi vị thầy của bản thân là các thứ nhất có thể giúp ta trước ngưỡng cửa kia.Cha người mẹ, bằng hữu, quyền uy, của nả và đều gì ta hay quan tâm gần như đề xuất bỏlại.

Nếu cứ làm cho công việcvặt vãnh làm mất hết thời giờ cho đến khi hấp hối hận ta đã tiếc nuối cùng lo sợ sẽ xâm chiếmmang bản thân, tương tợ nhỏng một tên trộm bị nhốt vào ngục tù cùng trường đoản cú hỏi số trời mình sẽra làm sao. Mật-lặc-nhật-tía (Milarépa) gồm nói với những người thợ snạp năng lượng Gonpo Dordjé nlỗi thếnày : "Hãy đặt lòng tôn kính bền vững vào Thầy bản thân cùng Tam Bảo mặc dù rằng phảimất toàn bộ, nhưng lại ngươi vẫn sống và đang bị tiêu diệt vào an bình với lòng ngập cả hânhoan".

LIÊN HOA SINH (PADMASAMBHAVA, thếkỷ vật dụng VIII - IX) (4)

Sự sinh sống trôi nkhô cứng tựa như các đám mây ngày thu ;Cha mẹ, đồng đội như các tín đồ đứng nhìn sản phẩm & hàng hóa trong một ngày họp chợ ;Thần bị tiêu diệt sẽ lén lút rình rập nlỗi mẫu láng xế buổi hoàng hôn.Thế giới vị trí kia <đối với chúng ta> nhỏng một con cá nhìn trong suốt đang bơi trong dòng nước đục; Thế giới nhỏng một niềm mơ ước hiện tại mang lại trong giấc ngủ buổi tối qua ;Trúc vui gihiểm độc thì tương tự như một Dịp lễ hội phù du ;Sinh hoạt hay nhật không không giống gần như gợn sóng li ty vô trò vè, Đang xô đẩy nhau trên mặt nước.

DILGO KHYENTSÉ RINPOCHÉ (1910 -1991) (5)

Xuân đến các hạt giốngnẩy mầm. Htrằn quý phái các cây non vươn lên, trổ lá và đơm hoa. Sang thu hoa mầu chínrộ, mùa gặt hái bước đầu. Đông về lại xới đất để hóng xuân năm sau. Từng thángcon trăng lên rất cao với tạ thế đi, từng ngày một khía cạnh ttránh mọc rồi lại lặn mất, vớ cảbiến hóa ko dứt. Chiều tối, rộn ràng tấp nập giờ đồng hồ ca cùng điệu nhảy của sản phẩm nghìnquan tiền khách hàng ; hừng đông, hoang vắng với vắng lặng. Sau gần như phút ít ngắn ngủi của mộttối liên hoan tiệc tùng, hồ hết kẻ trác rến táng mang lại ngay sát hơn một ít cùng với khoảng thời gian ngắn lâm thông thường..

Xem thêm: Ảnh Hưởng Của Văn Hóa Trung Quốc Ảnh Hưởng Đến Việt Nam Như Thế Nào?

SHECHEN GYALTSAPhường (1871 - 1926)(6)

Giữa những đám mây ảo giác và phù du,Lấp lóe một tia chớp của sự việc sinh sống này. quý khách gồm tin rằng bản thân còn sinh sống mang đến ngày mai ?Hãy tu tập Đạo Pháp ngay lập tức vào lúc này đi !

GOUNTHANG TENPAI DRÖNMÉ (1762 - 1823) (7)

Trong làn nước xanh tươi đã nhảy múa,Giữa tiếng rì rào vô tận của những làn sóng vỗ,Vang công bố kêu cứu giúp của một thiếu nữ.Đến bao giờ nàng sẽ ảnh hưởng đông cứng vào băng giá chỉ của ngày đông ? Những cánh đồng lung linh đầy hoa, vang lên tiếng ong rộn rã,Chẳng mấy chốc sẽ cơ buốt vào băng giá bán của buổi sáng mùa thu,Để rồi biến hoang vắng giống như những bóng ma,Rên siết với khiếp sợ trước hồ hết trận mưa đá dồn dập. Hai bé loài chuột, một White một Đen - ngày với đêm -Luân phiên gặm nhnóng đông đảo cọng rơm của việc hiện hữu này. Trong từng khohình ảnh tương khắc ta bước thêm mỗi bước,Để cho gần rộng cùng với quân thù là chết choc.Kìa một các cụ ông cụ bà đã khóc đứa con ra đi,Thân thế run lên cùng còng xuống.Mái tóc bạc phơ xoắn lại nlỗi một dòng vỏ sò.Nào tất cả ai bảo những người già đi trước ?

TENNYI LINGPA (1480 - 1535) (8)

 

Suy tứ về Vôthường

Hãy tưởng tượng chợt thấybản thân trơ tráo trong một địa điểm xa lạ, chưa biết từ đâu mang lại với cũng không biết mìnhphải đi đâu. Ta lạc vào trong 1 thung lũng thiệt bi lụy thảm hướng về phương thơm bắc, mặtđất black xì rải rác rưởi hồ hết di tích lịch sử đổ nát màu sắc gạch men đỏ, ko một bóng bạn, tự xavọng lại giờ ầm ầm của thác đổ từ bỏ các vách đá của rất nhiều ngọn gàng núi ảm đạm. Các tảngđá sụp lsống lăn uống xuống phá vỡ lẽ cả triền núi cao, gió rít trong cỏ dở người, một bầy ác thúđã tnhãi nhau cấu xé một xác chết. Tiếng sủa ăng ẳng của chó rừng trộn lẫn vớitiếc nuối oang oác của bạn hữu quạ với giờ than vãn của loại chyên cú. Đỉnh núi giống nhưcác lưỡi nhọn đâm thủng cả khung trời , gió rúc, khía cạnh trời lặn xuống sau rặng núi,nhẵn tối dầy sệt lan rộng rãi chỗ.

Lạc lõng, không các bạn đồnghành nghề dịch vụ, tôi chưa biết bản thân sẽ ở đâu và nên trở về đâu. Vô cùng bế tắc tôichỉ biết thở than 1 mình : "Thật thảm thương thơm, tôi đã nơi đâu nỗ lực này ? Concái tôi đâu rồi ? Cha bà mẹ tôi ? Của cải tôi ? Xđọng ssống tôi ? Thật vô cùng gớm hoàng!"

Tôi hoang mang và sợ hãi ao ước bướcđi, mà lại vừa nhấc chân lên đang vấp váp bửa và vấp ngã lăn uống xuống một vực sâu. Đang lúc rơitôi bất chợt vậy được một vết mờ do bụi cỏ mọc trên một ghềnh đá chông chênh. Tôi thế chặt chùm cỏ,vô vọng với lửng lơ vào không trung. Nhìn xuống, hun hút không thấy lòng vựcđâu cả, nhìn lên vách đá phẳng như mặt gương nhỏng một tấm gương vút ít lên tận trời xanh. Giórít bên tai. Bỗng nhiên phía mặt cần của bụi cỏ xuất phát từ một kẻ hở vào phiến đá cómột con con chuột trắng chui ra cắn một cọng cỏ cùng tha vào hang. Bên trái bụi cỏ lạixuất hiện thêm một nhỏ con chuột Đen cắm một cọng cỏ và tha vào một hang không giống. Cả haicon gắng nhau gặm từng cọng cỏ mang đi, bụi cỏ thưa dần, (hai bé loài chuột một trắng cùng một đen tượngtrưng cho ngày và đêm đã tạo nên cuộc sống đời thường của ta nthêm lại).

Không có cách như thế nào xua hai nhỏ chuột, tôi ghê hoàng nghĩ mang lại chết choc gầnkề : "Thế là khoảng thời gian rất ngắn sau cuối sẽ đến". Chung xung quanh chẳng có nhẵn dángmột ai mang lại tôi cầu cứu. "Trước phía trên tôi không hề suy nghĩ mang đến tôi đã chết và khônghề chăm bẵm vào câu hỏi tu tập Đạo Pháp. Tôi không nghĩ là bắt buộc gần cạnh khía cạnh với dòng chếtmau chóng như vậy, tuy nhiên này lại sẽ hiện diện trước phương diện. Tôi đang không còn nhìnthấy những con tôi, bè bạn tôi, của cải với quê nhà tôi. Trước phía trên tôi chỉ biếtgóp nhặt của nả với không thể quan tâm tới các gì xuất sắc đẹp hơn, nhằm rồi giờ đây tôinên quăng quật lại tất cả nhằm đơn chiếc lạc vào trong 1 vị trí mà lại tôi do dự đây là đâu. Thậtkinh hoàng ! Làm ráng nào để thoát khỏi số phận thảm thương thơm này ? Còn bao gồm một chútnhư ý làm sao giúp tôi ra bay tốt chăng ?"

Bỗng nhiên Thầy tôi hiệnra bên trên khung trời, với sáu món trang sức quý bằng xương, ngồi trên tòa sen cạnh mộtvầng trăng, sẽ nhấp lên xuống chuông và đánh vào một chiếc trống nhỏ tuổi (đấy là các hình tượng nhưng người Thầy ước ao gợilại cho những người môn đồ : hoa sen tượng trưng mang lại cuộc sống thường ngày vậy tục nhưng vẫn giữđược sự tkhô nóng cao, mặt trăng bảo hộ mang lại lòng trường đoản cú bi, sáu món trang sức đẹp bằngxương đại diện mang đến sáu phẩm hạnh rất nhiên, chuông nhỏ dại thay mặt cho trítuệ, dòng trống thay thế cho Đại Phúc hạnh). Thầy tôi múa một cáchthiệt oai nghi vào không trung với nói với tôi :

"Bất hạnh nạm ! Hiệntượng vô thường đã có tác dụng nhỏ mất tích. Mùa màng trôi nkhô hanh, toàn bộ phần đa người dùchúng ta tuyệt thù hồ hết già nua và buộc phải chết. Tuổi trẻ cũng tàn phế truất theo từng mon, từngngày. Không gồm cách như thế nào để đẩy xa chết choc, tuy vậy trường hợp bé cho là còn cóthể ra bay thì hãy quan sát vào cảnh huống của nhỏ vào từ bây giờ với tức tương khắc khôngđược lờ đờ hãy chăm sóc nghe thầy dặn bảo cùng với toàn bộ sự tôn trang."