Nguyên Thủy Chơn Như

  -  

(Trưởng lão Thích Thông Lạc, trích ĐVXP, tập 8, TG.2011, tr.51-61)liên kết sách:ĐVXP, tập 8

LỜI PHẬT DẠY:

1/ Ăn ngày một bữa.

Bạn đang xem: Nguyên Thủy Chơn Như

2/ Ngủ đúng tiếng.

3/ Ðộc cư, sống trầm yên ổn, không nhiều nói.

4/ Nhẫn nhục thấy nhân trái, xả vai trung phong.

5/ Tùy thuận không xẩy ra hấp dẫn.

6/ Bằng lòng, hạnh phúc với hoan hỉ.

CHÚ GIẢI:

Sáu điều Ðức Phật vẫn dạy dỗ trên đây là rất nhiều hạnh Thánh, chđọng fan phàm phu cấp thiết sống điều đó được.

1/ Ăn, ngày một bữa là Thánh hạnh.

2/ Ngủ, đúng giờ là Thánh hạnh.

3/ Ðộc cư, là Thánh hạnh.

4/ Nhẫn nhục, xả tâm là Thánh hạnh.

5/ Tùy thuận, không biến thành hấp dẫn là Thánh hạnh.

6/ Bằng lòng, hào hứng hoan hỉ là Thánh hạnh.

“Ăn ngày một bữa là Thánh hạnh”.

Vậy ăn uống ngày một bữa là Thánh hạnh như thế nào?

Ăn ngày 1 bữa là ăn toàn diện nhằm sinh sống, nhằm tu tập, nhằm ly dục ly ác pháp, để xa lìa ăn ngon, nạp năng lượng xẻ, nhằm tự bỏ lòng tmê say ăn đuổi theo dục lạc thế gian, để giữ lại gìn giới lý lẽ nghiêm chặt, v.v...

Ăn ngày 1 bữa có nhiều thời hạn rãnh rang ngơi nghỉ ko bận lo siêu thị, vị ẩm thực những bữa hết sức khó cần nấu nướng, bắt buộc nnhì nuốt, bắt buộc rửa chén chén bát đũa nĩa, v.v...

Ăn ngày 1 bữa khung hình ít chuyển động được ngơi nghỉ những, chính vì vậy mà lại khung hình ít bị bệnh.

Ăn ngày một bữa khung người không nhiều hôn trầm thùy miên vô ký, không nhiều vọng tưởng, giảm sút sắc dục, thân trọng tâm thường xuyên thức giấc thức, chăm chỉ không nhiều lười biếng.

Cho phải, ăn uống ngày một bữa chỉ có những bậc thánh Tăng, thánh Ni cùng thánh Cư sĩ bắt đầu sinh sống được cùng với thánh hạnh này, còn những người trần thế không lúc nào sống được, họ luôn luôn luôn chạy theo dục lạc về siêu thị.

Ăn ngày 1 bữa là giới đồ vật chín của bạn bắt đầu xuống tóc (Sa Di), vậy nhưng mà những vị tỳ kheo tăng Ðại Ðức, Thượng Toạ, Hoà Thượng ko sống đúng giới dụng cụ này thì còn mặt mũi nào nhìn hồ hết cư sĩ họ vẫn thọ Bát Quan Trai. Có đúng điều này không quý vị?

Cho đề nghị, nạp năng lượng ngày một bữa công dụng rất lớn cho tất cả những người tu tập theo Phật giáo, bởi vì kia là một trong những cách thức sinh sống ly tđam mê. Vậy tất các môn đệ của Phật hãy đem lời dạy dỗ này làm cho thước đo giới giải pháp của quá trình đầu. Người nào ẩm thực ăn uống phi thời ngày nhì bữa, tía bữa tiệc là tu sĩ Bà La Môn, là nước ngoài đạo. Cho đề nghị vấn đề siêu thị nhà hàng là dễ xác định tu sĩ như thế nào của Phật giáo và tu sĩ nào của ngoại đạo. Có đúng như bên trên vẫn nói ko quý vị?

--o0o--

“Ngủ, đúng tiếng là Thánh hạnh”. Vậy ngủ đúng giờ là Thánh hạnh như thế nào?

Người ngủ đúng giờ đồng hồ là không ngủ không nên giờ, giờ làm sao ngủ là đi ngủ, giờ đồng hồ nào thức là thức. Lúc nào thì cũng duy trì đúng như vậy ko ngủ phi thời, vày ngủ phi thời là fan lười nhác, bạn chây lười, bạn ko chịu khó.

Ngủ là một trong tướng trạng yêu thích mê, người mê mệt mê chưa phải là người không hiểu biết mà đọc biết rơi lệch không ổn như thật.

Ví du: Thấy cái bánh hay là một ly sữa vừa thơm vừa ngon, phệ té, tuy thế sẽ là chiếc thấy không nên sự thật, thấy theo tmê mệt dục của nhà hàng ăn uống. Nếu thấy loại bánh xuất xắc ly sữa đúng là bắt buộc thấy mẫu bánh và ly sữa là món ăn đồ uống bất tịnh.

Hầu không còn số đông tín đồ phần lớn tê mê mê yêu cầu thấy không đúng sự thật. Ví dụ: Thân ngũ uẩn của bọn chúng là thân vô thường rứa nhưng mà đa số fan lại thấy thân này là thường xuyên hằng tuy vậy sau cuối không tồn tại người làm sao sống lâu được, chỉ cao lắm là sống 120 tuổi là chết.

Thấy thân vô thường tất yêu bảo trì sinh sống thọ được cần fan ta suy nghĩ ngay lập tức trong thân này còn có một đồ vật thường xuyên hằng, đó là cái biết, mang đến chiếc biết là trọng điểm đề xuất các tôn giáo Hotline chổ chính giữa là linc hồn, Phật giáo Ðại thừa Call là Thần thức, Thiền Tông Gọi là Phật tánh, Bà la môn Gọi là Tiểu bổ, v.v... Ðó là đầy đủ mê say mê của bé fan chỉ sinh sống vào tưởng mà thôi.

Người còn mê mệt nạp năng lượng, đắm say ngủ là tín đồ còn ham mê. Người còn mê say mê là người thấy và phát âm biết không đúng rất thực nên thường xuyên chịu các sự khổ cực vày sự phát âm không nên.

Ví dụ: Như bao gồm người mắng chửi chúng ta. Chúng ta tức thời khó tính, chủ yếu khó chịu là vì bọn họ vẫn đọc sai, gọi bất ổn như thật. Nếu đọc đúng thực sự thì buộc phải phát âm nhân trái. Hiểu nhân trái như thế nào?

Hiểu nhân quả là gọi người kia vẫn thọ trái khổ có nghĩa là đã tức giận yêu cầu mới chửi fan không giống được, do chửi tín đồ khác được đề xuất gieo nhân ác. Như vậy, fan cơ vẫn khổ sở và vẫn có tác dụng điều ác. lúc hiểu biết điều này họ khởi trọng điểm yêu dấu xuất xắc ghét họ? Chắc chắn là chúng ta yêu dấu họ. Chúng ta yêu quý bọn họ là thiện xuất xắc ác? Là thiện tại do đó chúng ta ko khó tính, ko chửi mắng lại bọn họ. Vì thế bọn họ vẫn chuyển được nhân trái. Vì vậy chúng ta sinh sống đạo đức nghề nghiệp không làm khổ bản thân, khổ người cùng khổ cả hai. Cho đề xuất đều bậc Thánh ko ngủ phi thời, ngủ đúng giờ. Một sớm hôm chỉ nằm nghỉ ngơi nửa tiếng không nên ngủ các nhỏng bạn trần gian chính vì như vậy sự đọc biết của mình rất thật, vị tri kiến gọi biết như thực buộc phải trung ương bọn họ ly dục ly ác pháp hoàn toàn. Họ sinh sống bất động đậy trung khu trước những ác pháp với những cảm tbọn họ. Họ là người giành được chân lí cứu vãn kính, luôn luôn sống trong tkhô nóng thản an lạc cùng an toàn.

--o0o--

“Ðộc cư, là Thánh hạnh”. Vậy Ðộc cư là Thánh hạnh như vậy nào?

Ðộc cư là phương pháp chống hộ sáu căn: mắt, tai, mũi, miệng, thân, ý, bởi vì bao gồm sinh sống độc cư đề nghị năm dục trưởng chăm sóc ko sanh khởi được. Do năm dục trưởng dưỡng không sanh khởi được đề xuất chổ chính giữa ly tmê man, ly sảnh cùng ly yêu thích. Do ly tđắm đuối, ly sảnh với ly si đề xuất trung khu trngơi nghỉ cần bất tỉnh. Do trung khu trsinh sống cần bất tỉnh, họ bắt đầu hội chứng đạt chân lý có nghĩa là sinh sống trong trạng thái trung khu tkhô nóng thản, an lạc và không nguy hiểm.

Ðấy quý khách thấy chỉ tất cả một pháp độc cư nhưng mà chúng ta tu chứng đạo, cho dù tu tất cả muôn ngàn vạn pháp nhưng ko sinh sống độc cư thì cũng hoài công vô ích.

Xem thêm: Những Câu Chuyện Phật Dạy - Nghe Những Câu Chuyện Phật Giáo Ý Nghĩa Phần 1

Bí quyết thành công xuất sắc của thiền lành định là pháp độc cư. Ðức Phật thường xuyên kể tín đồ sống độc cư nhỏng con kia ngưu một sừng.

Ðộc cư khó khăn lắm chúng ta ạ! Ăn ngày một bữa không khó khăn, ngủ ngày 4 giờ đồng hồ đồng hồ đeo tay ko khó khăn, mà lại độc cư hầu hết người hồ hết cần thiết sống nổi. Con mặt đường tu hành theo Phật giáo mà không sinh sống độc cư thì không bao giờ tu cho tới chỗ tới vùng được. Vì bao gồm độc cư new sống cho riêng mình; bắt đầu chiêm nghiệm được trung tâm mình còn tmê say, sân, đê mê tuyệt đã hết tđam mê, sảnh, si mê. Vì bao gồm chiêm nghiệm được trung ương bản thân mới ngăn uống được ác pháp và diệt được ác pháp; vì gồm chiêm nghiệm được trung khu mình mới thấy được chổ chính giữa mình tkhô cứng thản, an lạc và an toàn.

Như vậy, độc cư khôn xiết đặc biệt cho tuyến đường tu tập theo Phật giáo. Sống độc cư chỉ có những bậc Thánh bay ly nạm tục, nếu như không bay ly thế tục thì ko bao giờ call là tu sĩ Phật giáo được. Vì nạm, bạn tu sĩ được điện thoại tư vấn là tu sĩ Phật giáo thì bắt buộc cạo vứt râu tóc đắp áo cà sa sinh sống ko mái ấm gia đình, ko chiến thắng, sinh sống 1 mình nlỗi nhỏ tê ngưu một sừng, sống cần độc cư, độc bộ, độc hành.

Nhỏng bên trên vẫn nói, không sống độc cư thì con đường tu theo Phật giáo chỉ hoài công vô ích mà lại thôi. vì vậy, độc cư vô cùng đặc trưng quý vị ạ! Phải không còn bản thân cố gắng sống độc cư cho toàn diện mới xứng danh bản thân là môn đệ của đức Phật.

--o0o--

Nhẫn nhục, xả chổ chính giữa là Thánh hạnh”.

Trong phần đông thời gian, không vứt bỏ một thời gian làm sao cả, mọi phải đề cập tâm: “Tâm như viên đất nên ly dục ly ác pháp, ko giận hờn tmùi hương ghét ai không còn, cần thanh khô thản, an lạc và vô sự; nên không cử động vai trung phong trước những ác pháp với các cảm thọ”.

2- Một hôm sớm bắt buộc tu tập ngồi kiết già tốt chào bán già sườn lưng trực tiếp hoặc bất cứ một tư gắng ngồi nào trong bốn thời, miễn sao cách thức ngồi nên thoải mái dễ chịu và thoải mái, v.v... Người mới tu từng thời năm phút ít dần dần tăng lên nửa tiếng. Và toàn bộ những thời gian khác trong thời gian ngày tối số đông hoàn toàn có thể chia nhỏ ra trong nhiều tứ thế: đi, đứng, ở, ngồi nào cũng được, miễn tứ nỗ lực ấy đề nghị tĩnh giác, thoải mái và dễ chịu dễ chịu và thoải mái nhằm nhiếp trung ương với an trú trung ương.

3- Người new bắt đầu tu tập tương đối thsống, hằng ngày tập bốn lần, mỗi lần mười hơi thnghỉ ngơi, nhị đôi mắt tập quan sát chóp mũi, để ý chỗ nhân trung cạnh chân mũi, khu vực hơi thở đi ngang ra vào. (Nếu bao gồm căng đầu thì tạm dừng ko được tu tập tiếp, buộc phải thưa hỏi kỹ lại pháp tu).

4- Tập thlàm việc khá thnghỉ ngơi thông thường, mười khá thlàm việc rồi nhắc tâm: “Hkhông nhiều vô tôi biết tôi hkhông nhiều vô, thlàm việc ra tôi biết tôi thnghỉ ngơi ra”, liên tục tu năm phút ít xả nghỉ ngơi, theo thứ tự tăng mạnh lên đúng 30 phút.

5- Tập đi gớm hành mười bước đếm đúng mười bước thì lại hướng tâm: “Tôi đi ghê hành tôi biết tôi đi kinh hành”. Chỗ này đề nghị lưu giữ ý: chớ chú tâm vào nhì địa điểm, một là khá thlàm việc và nhị là bước đi. Ở trên đây chỉ chăm nom vào bước tiến thì mới đúng tức thị đi gớm hành. Crúc ý trung khu trên bước đi Tức là cảm nhận bước tiến. Tu tập bên trên pháp môn Tđọng Niệm Xứ, Phật dạy: Ði gớm hành là thân hành niệm nước ngoài nói một cách khác là Chánh niệm tỉnh giấc giác định. Hơi thsinh hoạt là thân hành niệm nội nói một cách khác là Ðịnh niệm khá thlàm việc. Các Tổ không rõ Ðịnh niệm tương đối thlàm việc nên gọi Ðịnh niệm tương đối thsống là quán niệm tương đối thsinh sống (Sổ tức quán). khi đang tập được mười tương đối thsinh hoạt không tồn tại một tạp niệm xen vào thì lại liên tiếp đứng dậy đi ghê hành đếm hai mươi bước tiến sau đó. Trước lúc đi thì yêu cầu phía trọng tâm “Tôi đi gớm hành tôi biết tôi đi gớm hành”. Hướng trung khu ngừng rồi bước đi từ bước đầu tiên cho tới bước nhì mươi, cứ mười bước lại phía tâm một lần nữa, Lúc đếm nhị mươi bước thì lại liên tiếp phía tâm. Hướng trung khu chấm dứt, thì lại tiếp đếm bước nhì mươi kiểu mẫu cho tới bố mươi, cứ đọng đếm điều đó cho đến 100 bước. Nếu đếm điều đó thấy không nhân thể thì cần đếm xuất phát từ 1 mang lại mười rồi đếm trở về một mang đến mười.

Nếu bao gồm tạp niệm xen vào thì nên cần lui lại 50 bước, 50 bước còn tồn tại tạp niệm xen vào thì lui lại 10 bước xả ngủ. Xả ngủ năm phút rồi đi gớm hành lại.

6- Quán xét thực phẩm bất tịnh nhằm chổ chính giữa không cònmếm mộ nhà hàng ngon phệ ngọt bùi.

7- Quán xét cuộc sống nhỏ người khổ nhằm xa lìa trung ương tham mê đắm đồ dùng chất thế gian.

8- Quán xét thân vô hay sự chết sống nlỗi chỉ tấm che treo chuông nhằm tinc tấn tu tập khử ngã xả vai trung phong ly dục ly ác pháp.

9- Quán xét bệnh là khổ để cần mẫn tinch tấn tu hành, tập quản lý dịch.

10- Quán xét trọng tâm tđê mê, sảnh, đắm đuối, mạn, nghi là ác pháp, là nguy nan, là đau khổ. Ðể trọng tâm được thanh thản, an nhàn cùng an toàn.

11- Quán xét thân bất tịnh để phá chổ chính giữa sắc đẹp dục ko mê mẩn thích hợp thanh nữ.

12- Quán xét trung tâm vô thường để không bị lầm chấp trung ương là linh hồn, là Phật Tánh, là Bản thể vạn hữu.

13- Quán xét thọ vô thường nhằm chổ chính giữa bất động khi chạm chán thọ khổ ko phải lo lắng.

14- Quán xét các pháp vô hay nhằm trọng tâm không tđắm say đắm và bám mắc, ko hình thành năm dục trưởng chăm sóc.

15- Quán chổ chính giữa tự nhằm không có tác dụng cực khổ chúng sanh, nhằm trung khu ko sân hận.

16- Quán trung khu bi để ko có tác dụng thương thơm tổn định chúng sanh.

17- Quán trọng điểm tin vui nhằm tha đồ vật tội ác của kẻ không giống cùng không thù oán thù ai không còn.

18- Quán tâm xả nhằm vai trung phong thanh khô thản an lạc yên thân cùng bất động đậy trước các ác pháp với các cảm tchúng ta.

19- lúc các yếu tố hoàn cảnh không an tâm hoặc tai nạn ngoài ý muốn, bị bệnh thì cửa hàng xét nhân trái.

Xem thêm:

20- Hàng ngày tối thiểu đề nghị kể chổ chính giữa một đợt, có nghĩa là nlỗi lý tác ý: “chỉ trong đời này ta bắt buộc tu tập cai quản sinh, già, bệnh dịch, chết”.