Tìm Mục Đích Sống Của Bản Thân, Rick Warren: Mục Đích Sống

Tôi thường được hỏi,điều gì làm ông bất ngờ về cuốn sách?Và tôi nói rằng tôi đã phải viết nó.Tôi chưa bao giờ tưởng tượng được rằng,không phải trong giấc mơ hoang dại nhất —Tôi thậm chí chẳng cho rằng mình sẽ là một tác giả.Và người ta thường hỏi tôi rằng,tại sao ông cho rằngcó nhiều người đã đọc cuốn sách này?Nó vẫn bán được khoảng 1 triệu bản một tháng.Và tôi nghĩ rằng, đó là bởi vì sự trống rỗng tinh thầnlà một đại dịch của thế giới.Tôi nghĩ, ở một số phạm trù, chúng ta kê đầu lên gối và cứ như vậy,"Có một điều còn cao hơn cả cuộc sống"Sáng dậy, đi làm, về nhà và xem TV,lên giường ngủ, sáng dậy, đi làm,về nhà, xem TV, lên giường ngủ,tham dự các bữa tiệc vào cuối tuần.Rất nhiều người nói rằng, “Tôi đang sống.” Không, bạn không sống – chỉ là đang tồn tại.Chỉ là đang tồn tại thôi.Tôi thực sự cho rằng có một kỳ vọng sâu bên trong.Tôi tin vào điều Chúa đã nói.Tôi tin rằng bạn không phải là một sự tình cờ.Bố mẹ bạn có thể đã không lên kế hoạchđể có bạn nhưng tôi tin rằng Chúa có.Tôi cho rằng có những người cha mẹ tình cờ; chẳng có gì phải nghi ngờ về điều đó.Tôi không cho rằng có những đứa trẻ tình cờ.


Và tôi cho rằng bạn quan trọng.Bạn quan trọng với Chúa. Bạn quan trọng với lịch sử.Bạn quan trọng với thế giới.Và tôi cho rằng sự khác biệt giữa điềumà tôi gọi là mức độ tồn tại, mức độ thành công,mức độ quan trọng của cuộc sống chính là,bạn có tìm ra được, "tôi xuất hiện trên Trái Đất này để làm cái gì?"Tôi gặp rất nhiều người thông minh,họ nói, “Nhưng tại sao tôi không thể xử lýnhững vấn đề của mình?”Và tôi gặp rất nhiều người thành công,họ nói, “Tại sao tôi không cảm thấy đầy đủ hơn?Tại sao tôi cảm thấy như một sự giả dối?Tại sao tôi cảm thấy như đanggiả vờ rằng mình thực sự còn giỏi hơn thế này nữa?Tôi nghĩ điều đó dẫn đếnvấn đề của tính ý nghĩa, quan trọng, mục đích.Tôi nghĩ nó dẫn đến vấn đề:Tại sao tôi ở đây?Tôi ở đây làm gì? Tôi sẽ đi đâu?Đây không phải là những vấn đề tôn giáo —Chúng là những vấn đề con người.

Bạn đang xem: Tìm Mục Đích Sống Của Bản Thân, Rick Warren: Mục Đích Sống


Tôi muốn nói với Michael trước khi anh nói rằngtôi thực sự đánh giá cao điều anh làm,vì nó làm cho cuộc sống của tôitrở nên dễ dàng hơn nhiều.Là một mục sư, tôi gặp rất nhiều điều không ra gì.Và tôi đã học được rằng, những điều không ra gìcó mặt trong mọi khía cạnh của cuộc sống.Tôn giáo không có sự độc tôn trong đónhưng có rất nhiều điều không hay ở tôn giáo.Có những điều không hay ở thế tục,sự thông minh, sự không ra gì.Có những người – Một quý cô đến gặp tôi vào một ngày,kèm với một tờ giấy trắng– Michael, ông sẽ như thế này đây —và cô nói, “Ông nhìn thấy điều gì bên trong?”Nên tôi nhìn và nói,“Ồ, tôi chẳng nhìn thấy gì hết”Và cô tiếp, “Vâng, tôi nhìn thấy Chúa,” cô khóc và rời đi.Tôi ổn, ông biết đấy. Ổn.UhTốt cho ông. ( Tiếng cười)


Khi cuốn sách trở thành cuốn sách bán chạy nhấttrên thế giới trong 3 năm gần đây,tôi đã có một cuộc khủng hoảng nho nhỏ.Và đó là: Mục đích của việc này là gì?Vì nó mang đến một lượng tiền khổng lồ.Khi bạn viết cuốn sách bán chạy nhất trên thế giới,đó là hàng tấn, hàng tấn tiền —và nó mang đến rất nhiều sự quan tâm chú ý, chẳng có điều nào là điều mà tôi muốn cả.Khi bắt đầu với Nhà thờ Saddleback, ở tuổi 25.Tôi bắt đầu viết nócùng với một gia đình khác vào năm 1980.Và tôi quyết định rằng,mình sẽ chẳng bao giờ lên TV đâu,vì tôi không muốn trở thành người nổi tiếng,Tôi không muốn giống như một câu trích dẫn, "Nhà truyền giáo, lan truyền Đạo Thiên chúa"—đó không phải thứ dành cho tôi.Và đột nhiên, nó đưa đến rất nhiều tiền, rất nhiều sự quan tâm chú ý.Tôi không cho rằng –Đây là tầm nhìn thế giới, và tôi nói với các bạn rằng, mọi người đều có tầm nhìn thế giới.


Con người ta đánh cược cuộc đời họ vào một số thứ.Bạn đánh cược cuộc đời mìnhvào một số thứ —Tốt hơn là bạn biết tại sao bạn lại đánh cượccái mà bạn đang đánh cược vào.Thế nên, con người ta đánh cược cuộc sống của họvào một số thứ,và khi tôi, bạn biết đấy, làm một cuộc đánh cược,tôi đã phải tin rằngChúa là người mà ông ấy nói chính là ông ấy.Nhưng mọi người đều có— và tôi tin rằng trong một xã hội đa nguyên—mọi người đều đánh cược vào một số điều gì đấy.Và khi tôi bắt đầu với nhà thờ,bạn biết đây, tôi đã chẳng có một kế hoạch để làm điều gì hết.Và tiếp sau, khi viết cuốn sách này,và đột nhiên, nóthăng thiên,thế nên tôi bắt đầu hỏi, bây giờ, mục đích của điều này là gì?Vì như tôi đã nói,tôi không cho rằng bạn được cho tiền hay là sự nổi tiếngcho cái tôi của bạn.Chỉ là tôi không tin vào điều đó.Và khi bạn viết cuốn sáchmà câu đầu tiên của cuốn sách là“Không phải về bạn đâu”.Tiếp đó, khi đột nhiênnó trở thành cuốn sách bán chạy nhất trong lịch sử,các bạn phải tìm ra, vâng,tôi đoán đó không phải là về tôi.Đó là loại không có suy nghĩ.Thế, nó để làm gì?


Và tôi bắt đầu suy nghĩ về cái mà tôi gọi là " quản lý giàu có"và "quản lý ảnh hưởng".Nên tôi tin rằng,về cơ bản, lãnh đạo là quản lý.Rằng nếu bạn là người dẫn đầutrong bất kỳ một lãnh vực nào —trong kinh doanh, chính trị, thể thao, nghệ thuật,học thuật, trong bất cứ lĩnh vực nào —bạn không sở hữu nó;bạn là người quản lý nó.Ví dụ, đó là tại sao tôi tin vào việc bảo vệ môi trường.Đây không phải là hành tinh của tôi. Nó chẳng phải của tôi trước khi tôi được sinh ra.Nó cũng chẳng trở thành của tôi sau khi tôi chết đi.Tôi chỉ ở đây trong 80 nămvà tiếp sau vậy đấy.


Tôi đã tranh cãi vào một ngàytrong một buổi nói chuyện,và một anh chàng đã thách thức tôi,“Một ông mục sư thì làm gì về bảo vệ môi trường?”Và tôi đã hỏi anh ta, tôi nói:“Vâng, cậu có tin rằngcon người chịu trách nhiệmlàm cho thế giới trở nên tốt đẹp hơncho thế hệ mai sau không?"Cậu có tin rằngchúng ta có khả năng quản lý ở đây,để hoạt động một cách nghiêm túcvề môi trường?"Và anh ta nói: “Không”Tôi trả lời, “Ồ, cậu không tin ư?“Hãy để tôi làm rõ lại nhé”Cậu có tin rằng con người– Tôi không nói về tôn giáo –cậu có tin rằng với tư cách là con người,trách nhiệm của chúng talà quan tâm đến hành tinh và làm cho nótrở nên tốt hơn cho thế hệ mai sau không?”Và cậu ta nói, “Không.Chẳng hơn gì những loài vật khác đâu.”Khi thốt lên “Loài”, cậu ấy đã để lộ ra tầm nhìn của mình.“Trách nhiệm của tôi đối với việc quan tâm đến cái môi trường nàythì cũng chẳng hơn gì một con vịt”Vâng, tôi biết là rất nhiều lần chúng ta hành động như những chú vịt,nhưng cậu không phải là vịt.Không phải là vịt đâu.Và cậu có trách nhiệm– đó là tầm nhìn của tôi.Và nên, cậu cần hiểutầm nhìn của cậu là gì.


Vấn đề là hầu hết mọi người chẳng bao giờ thực sự nghĩ thông suốt.Họ chẳng bao giờ thực sựhệ thống hóa, tiêu chuẩn hóa hay lượng hóa nó,Và nói rằng, “Đây là cái mà tôi tin tưởng”.Đây là điều mà tại sao tôi tin vào điều mà tôi tin”.Cá nhân tôi không đủ đức tin để làm một kẻ vô thần.Nhưng bạn có thể, có thể đấy.Tầm nhìn của bạn, qua đó, quyết định mọi thứ trong cuộc đời mình,Vì nó quyết định những quyết định của bạn;nó quyết định các mối quan hệ của bạn;mức độ tự tin của bạn.Nó thực sự, quyết định, mọi thứ trong cuộc đời bạn.Cái mà chúng ta tin vào, rõ ràng —và bạn biết điều này – quyết định hành vi của chúng ta,và hành vi của chúng ta quyết định chúng ta sẽ trở thành gì trong cuộc sống.


Nên tiền bắt đầu đổ vào,và sự nổi tiếng bắt đầu đổ vào,và tôi, làm gì với chúng đây?Ban đầu vợ chồng tôi đưa ra 5 quyết định với số tiền có được.Chúng tôi nói, “Đầu tiên,chúng ta sẽ không sử dụng nó cho bản thân”Tôi đã không ra ngoài và tậu một căn nhà to hơn.Tôi không sở hữu một cái nhà khách.Tôi vẫn lái chiếc xe Ford đã dùng được 4 năm nay.Chúng tôi chỉ nói rằng,chúng tôi sẽ không sử dụng chúng cho mình.Điều thứ 2 là,tôi ngừng nhận lương từ nhà thờ, nơi mà tôi làm linh mục.Điều thứ 3 là, tôi thêm vào khoản tiền mà nhà thờ đã trả cho tôi 25 năm qua,và tôi trả chúng lại.Và tôi đã trả lạivì tôi không muốn một ai nghĩ rằngtôi làm điều đó vì tiền – Tôi không muốn thế.Thực tế, về mặt cá nhân,tôi chưa bao giờ gặpmột mục sư hay linh mục hay là một vị bộ trưởng,người làm điều này vì tiền.Tôi hiểu đó là một sự rập khuôn. Tôi chưa bao giờ gặp ai trong số họ.Tin tôi đi, có rất nhiều cách dễ dàng hơn để kiếm tiền.


Những mục sư giống như những người làm việc 24 giờ.Họ giống như những vị bác sỹ.Hôm nay, tôi đã rời đi khá muộn. Tôi đã hy vọng mình ở đây ngày hôm qua,vì cha ruột tôi đang ở trong những giây phút cuối của cuộc đời,có lẽ, là 48 giờ trước khi ông mất vì bệnh ung thư.Và tôi đang theo dõi một con người mà đã sống một cuộc đời –bây giờ ở tuổi trung 80 –và ông ấy đã ra đi trong yên bình. Bạn biết đây, bài kiểm tra về tầm nhìnkhông phải là về việc bạn hành xử như thế nàotrong những lúc tốt đẹp.Mà đó là về bạn hành xử như thế nào ở đám tang.Qua hàng trăm nếu không muốn nói là hàng ngàn đám tang,điều đó làm nên sự khác biệt.Làm nên sự khác biệtvề điều mà bạn tin tưởng.


Nên, chúng tôi gửi lại hết,và tiếp đó chúng tôi đã lập nên 3 quỹ hỗ trợ,hoạt động liên quan đến một số vấn đề quan trọng của thế giới:nạn mù chữ, nghèo đói, các đại dịch bệnh – đặc biệt như HIV/AIDS –lập nên 3 quỹ hỗ trợ,và chuyển tiền vào đó.Điều cuối cùng chúng tôi làm là trở thành cái mà tôi gọi là " người hoàn trả"Và chính vậy, khi vợ chồng tôi kết hôncách đây 30 năm,Chúng tôi bắt đầu chia bớt điGiờ, đó là một nguyên tắc trong Kinh thánhmà cho biết, dùng 10% cái mà bạn có để ủng hộ từ thiện,hãy cho nó đi để giúp đỡ người khác.Nên, chúng tôi bắt đầu làm điều đó, mỗi năm tăng phần chia sẻ thêm 1 phần trăm.Thế nên, năm đầu tiên của cuộc sống hôn nhân, chúng tôi đã đạt được 11%,năm thứ 2 là 12%,và năm thứ 3 là 13%,và cứ thế, cứ thế, cứ thế. Tại sao tôi làm điều đó?Vì mỗi lần tôi cho đi,nó phá bỏ cái chủ nghĩa “nhận” trong cuộc đời tôi.Chủ nghĩa nhận là việc nhận – nhận, nhận, nhận, nhận tất cả các thứ bạn có thể nhận,bỏ đi những thứ bạn có, ngồi trên cái thùng và làm hỏng những thứ còn lại.Tất cả chỉ là về việc có nhiều, nhiều hơn nữa.Và chúng ta nghĩ rằng cuộc sống tốt đẹp trông thì thực sự tốt đấy —Đó là điều quan trọng nhất trong tất cả – diện mạo tốt,cảm xúc tốt và có được những điều tốt.Nhưng đó không phải là một cuộc sống tốt đẹp.Tôi đã nhiều lần gặp gỡnhững người có được những điều đó,và họ không hạnh phúc.Nếu tiền thực sự làm bạn hạnh phúc,Tiếp đó, những người giàu nhất trên thế giới có thể trở nên hạnh phúc nhất.Và đó là cái tôi biết, về mặt cá nhân, tôi biết, là không đúng.Chỉ là không đúng mà thôi.

Xem thêm: phòng công tác sinh viên đại học bách khoa đà nẵng


Thế nên, cuộc sống tốt đẹp không phải là về diện mạo đẹp, cảm xúc tốt hay có được những điều tốt.Đó là về việc trở nên tốt đẹp và làm những điều tốt đẹp.Cho đi cuộc sống của bạn.Ý nghĩa của cuộc sốngkhông xuất phát từ vị thế,Vì bạn luôn có thể tìm thấy một ai đấy có vị thế cao hơn mình.Nó không xuất phát từ quan hệ tình dục.Nó không xuất phát từ tiền lương.Nó xuất phát từ việc phục vụ.Nó là cho đi cuộc sống của chúng tavào cái mà ta tìm thấy ý nghĩa,chúng ta tìm được ý nghĩa.Đó là cách mà chúng ta được dẫn truyền. Tôi tin thế, bởi Chúa.Vậy nên chúng tôi bắt đầu cho đi,và bây giờ, sau 30 năm,vợ chồng tôi là những người hoàn trả Chúng tôi cho đi 90 phần trăm và sống dựa trên 10%.Điều đó, thực sự, là phần dễ dàng.Phần khó khăn là, tôi phải làm gì với tất cả mọi sự chú ý đây?Vì tôi bắt đầu nhận được rất nhiều lời mời.Tôi tham dự một tour nói chuyệnkhoảng gần 1 thángtrên 3 lục địa khác nhau,và tôi sẽ không đi sâu vào đó,nhưng đó là một điều tuyệt vời.Và tôi làm, tôi làm gì vớicái danh tiếng mà cuốn sách đem lại?


Là một mục sư, tôi bắt đầu đọc Kinh Thánh.Có một chương trong Kinh Thánh, gọi là Thánh Vịnh 72,Và đó là lời cầu nguyện của Solomon để có được nhiều ảnh hưởng hơn nữa.Khi bạn đọc lời cầu nguyện này,nó giống như là một sự ích kỷ,tự coi mình là trung tâm.Nó giống như,ông ấy nói, “Chúa, tôi muốn Người làm con nổi tiếng.”Đó là điều mà ông ấy nguyện cầu.“Con muốn người làm con nổi tiếng.Con muốn người lan rộng sự nổi tiếng của conqua mọi vùng miền.Con muốn người cho con sức mạnh.Con muốn người làm con nổi tiếng.Con muốn người cho con sức ảnh hưởng.”Và nó giống như là lời đề nghị kiêu ngạo mà bạn có thể làmkhi cầu nguyện.Cho đến khi bạn đọc hết toàn bộ bài thánh vịnh,toàn bộ chương.Và tiếp đó ông ấy nói, “Đó là Nhà Vua” —ông là Vua của Israel tại thời điểm đó, tại đỉnh cao của quyền lực —' để mà đức vua có thể quan tâm đến những góa phụ và trẻ mồ côi,hỗ trợ những kẻ chán nản, bảo vệ người thân cô thế yếu, người bệnh tật,hỗ trợ người nghèo, phát ngôn cho những người nước ngoài,những tù nhân."Về cơ bản, ông ấy nói về tất cả những sự sát nhập trong xã hội.


Và như điều mà tôi đã đọc,tôi quan sát và nghĩ, bạn biết đấy,cái mà điều này muốn nói đó là mục đích của sức ảnh hưởng Xchính là để lên tiếng thay cho những người không có sức ảnh hưởng.Mục đích của ảnh hưởng không phải là để xây dựng cái tôi của bạn,,hay giá trị của bạn.Và, nhân tiện, giá trị thực của bạn không phải là điều tương tựnhư giá trị của bạn.Giá trị của bạn không dựa trên những thứ giá trị mà bạn sở hữu;Nó dựa trên một tổng thể những điều khác biệt.Và nên mục đích của sự ảnh hưởngchính là lên tiếngcho những người không có khả năng làm được như vậy.Và tôi phải thừa nhận,tôi không thể nghĩ được lần cuối cùng mình nghĩ về những người góa phụ và trẻ mồ côi.Họ không ở trong vùng kiểm soát của tôi.Tôi, mục sư của một nhà thờ ở một trong những vùng giàu có nhất của nước Mỹ —những cộng đồng khép kín.Tôi có một nhà thờvới đầy đủ các CEO và các nhà khoa học.Và tôi có thể đi tiếp 5 năm nữa và không bao giờ, còn phải nhìn thấy người vô gia cư.Chỉ là họ không hiện diện trên con đường tôi đi.Giờ đây, họ ở cách đây 13 dặm,trên con đường ở Santa Anna.Nên, tôi phải nói là : Được rồi,Tôi sử dụng bất cứ sự giàu có và ảnh hưởng mà mình có đượcđể giúp đỡ những người không có chúng"


Bạn biết đấy, có một chuyện kể trong Kinh thánh về Moses.dù bạn có tin hay không -Điều đó thực sự không là vấn đề gì với tôi cả.Nhưng Moses, nếu bạn xem bộ phim, “10 điều răn”Moses ra ngoài, có một đám cháyvà Chúa nói với ông.Và Chúa nói rằng, “Moses,cái gì trong tay con vậy?”Tôi nghĩ rằng một trong những câu hỏi quan trọng nhất mà bạn sẽ bị hỏiCái gì trong tay con vậy?Moses nói, “Đó là một cây gậy.Cây gậy của người chăn cừu”Và Chúa nói, “Vứt nó xuống”Và nếu bạn xem bộ phim này, bạn biết đấy, ông ta vứt nó xuống và nó biến thành con rắn.Tiếp đó Chúa nói, “Nhặt nó lên”Ông nhặt nó lên,và nó trở lại thành cây gậy.Bây giờ, tôi sẽ đọc cái này,và tôi sẽ, điều đó nghĩa là gì?Vâng. Tất cả những điều đó nghĩa là gì? Vâng, tôi biết được một số điều.Thứ nhất, Chúa không bao giờ tạo ranhững phép mầu để khoe mẽ.Không chỉ là, “Wow, điều đó không hay hay sao?”Và, nhân tiện, Chúa không cần phải xuất hiệntrên chiếc bánh mì pho mát.Bạn biết đấy, nếu Chúa định xuất hiện,Ông ấy sẽ không xuất hiện trên chiếc bánh mỳ pho mát.


Vâng? Tôi chỉ, đây là lý do tại saotôi yêu cái mà Michael làm,vì nó như là, vâng, nếu ông ấy vạch trần nó, thì tôi không cần phải làm vậy.Nhưng Chúa – Chúa của tôi – không xuất hiện trên những tấm hình lẻ tẻ.Người có nhiều cách tốt hơnđể làm những điều người muốn.Nhưng người không tạo ranhững phép mầu chỉ để khoe khoang.


Điều thứ 2 là, nếu Chúa từng hỏi bạn,Người đã biết câu trả lời.Rõ ràng là, nếu Ngườilà Chúa,vậy nó có nghĩa làkhi ông đặt câu hỏi, đó là vì ích lợi của bạn, không phải vì lợi ích của Người.Nên, Người tiếp, “Cái gì trong tay con vậy?”Bây giờ, cái gì trong tay Moses thế?Vâng, đó là một chiếc gậy của người chăn cừu. Bây giờ, hãy theo tôi.


Chiếc gậy này đại diện cho 3 điều về cuộc đời của Moses.Đầu tiên, nó đại diện cho bản chất của ông.Ông ấy là một người chăn cừu. Đó là dấu hiệu đặc trưng về nghề nghiệp của ông.Tôi là người chăn cừu. Đó là dấu hiệu đặc trưng cho danh tính, nghề nghiệp và sự nghiệp của ôngThứ hai, đó là biểu tượng không chỉ cho danh tính ông ta;Nó là biểu tượng cho thu nhập, vì tài sản của ông gắn liền với lũ cừu.Vào thời gian đó, chẳng ai có tài khoản ngân hàng,hay thẻ tín dụng American Express, hay những quỹ đầu tư cả.Tài sản của bạn gắn liền với đàn gia súc.Nên, nó là biểu tượng của danh tính; biểu tượng của thu nhập của ông ta.Và điều thứ ba: đó là biểu tượng của sự ảnh hưởng.Bạn làm gì với chiếc gậy của người chăn cừu?Vâng, bạn biết đấy, bạn dùng nó để lùa lũ cừu từ điểm A đến điểm B,bằng móc hay bằng cái gập.Bạn đẩy, bạn xô chúng, con này hay con kia.Nên, Người nói,"Con đang bộc lộ danh tính của mình đó.Cái gì trong tay con vậy? Con có danh tính;con có thu nhập; con có ảnh hưởng.Cái gì trong tay con?Và Người tiếp, “Nếu con bỏ nó xuống, ta sẽ biến nó thành vật sống.Ta sẽ làm những thứ mà con sẽ không bao giờ tưởng tượng được.”Và nếu bạn đã xem bộ phim đó, “10 điều răn”những điều kỳ diệu xảy ra ở Ai Cậpđã được thực hiện qua chiếc gậy này.

Xem thêm: bản cam kết tu dưỡng rèn luyện phấn đấu năm 2019 của đảng viên violet


Năm ngoái, tôi được mời đến phát biểu tại giải thi đấu NBA của các ngôi sao.Và nên, tôi nói chuyện với các cầu thủ,Vì hầu hết các đội ở giải NBA, NFL và các đội khácđã thực hiện 40 ngày mục đích, dựa theo cuốn sách.Và tôi hỏi họ, tôi nói, “Cái gì trong tay anh vậy?Thế, cái gì trong tay anh?” Tôi trà lời, “Đó là một quả bóng rổ,và quả bóng rổ đó đại diện cho danh tính của anh, cho biết anh là ai.Anh là một cầu thủ của giải NBA. Nó hiện diện cho thu nhập của anh.Anh kiếm tiền từ quả bóng nhỏ đó.Và nó đại diện cho tầm ảnh hưởng của anh.Và mặc dù anh chỉ tham gia giải NBA vài năm,anh sẽ trở thành một cầu thủ của giải NBA trong suốt phần đời còn lại.Và điều đó đưa đến cho anh một tầm ảnh hưởng to lớn.Thế, anh sẽ làm gì với cái mà anh nhận được?


Và tôi đoán rằng, lý do chính mà tôi đến đây hôm nay,đến với những con người thông minh ở tamkyrt.vn,để nói, “Cái gì trong tay anh vậy?”Bạn có cái gì mà bạn nhận được?Tài năng, nền tảng, giáo dục,sự tự do, những mạng lưới, những cơ hội,sự giàu có, những ý tưởng, sự sáng tạo.Bạn đang làm gìvới cái mà bạn nhận được?Điều đó, với tôi, là câu hỏi quan trọng về cuộc sống.Điều đó, với tôi là tất cả những điều về định hướng mục tiêu.Trong cuốn sách nói về việc làm thế nào mà bạn được kết nối với một số thứ, bạn được tạo hình.Cái điều nhỏ nhoi bẵng qua nàylấy đi những món quà tinh thần, tâm huyết,khả năng, cá nhân, kinh nghiệm.Những điều này hình thành nên bạn.Và nếu bạn muốn biết cái mà bạn sẽ làm với cuộc đời mình,bạn cần nhìn vào hình dáng của mình. Tôi được kết nối để làm gì?Tại sao Chúa kết nối bạn để làm một số điềuvà không phải ép buộc bạn làm chúng?Nếu được kết nối để trở thành một nhà nhân chủng học, bạn sẽ là nhà nhân chủng học.Nếu được kết nối để trở thành nhà khám phá đáy đại dương,bạn sẽ trở thành người đó.Nếu được kết nối để giao dịch, bạn sẽ giao dịch.Nếu được kết nối để sơn, bạn sẽ sơn.


Bạn có biết rằng Chúa mỉm cười khi bạn là bạn?Khi những đứa trẻ nhà tôi còn bé —chúng giờ đã lớn, bây giờ tôi có những đứa cháu —Tôi thường đến và ngồi cạnh giường chúng,Và tôi thường ngắm nhìn chúng ngủ.Ngắm nhìn những cơ thể nhỏ bévới hơi thở phập phồng lên xuống.lên xuống.Và tôi nhìn chúng– đây không phải là một sự ngẫu nhiên.Lên và xuống –và tôi thấy hạnh phúc khi nhìn chúng ngủ.Một số người lầm tưởng rằng Chúa chỉ cảm thấy vui mừngkhi bạn làm cái việc, thường gọi "tâm linh",giống như đi Nhà thờ hay giúp đỡ người nghèo,hay là, bạn biết đấy, thú tội hay là làm điều gì đó như thế.Dòng cuối cùng là, Chúa hài lòng khi thấy bạn chính là bạn. Tại sao vậy?Bởi vì Người đã tạo ra bạn.Và khi bạn làm cái việc mà bạn được tạo ra để làm,Người nói, “Con trai tôi đấy.Con gái tôi đấy.Các con đang sử dụng tài năng và khả năng mà ta đã ban cho”thế nên lời khuyên của tôi dành cho các bạn là,hãy nhìn vào cái trong tay mình—danh tính của bạn, tầm ảnh hưởng, thu nhập của ban –và nói rằng, “Đó không phải là về tôi.Đó là về việc làm thế giới trở thành một nơi tốt đẹp hơn”