Tiểu Sử Dương Văn Minh
Trong lịch sử hào hùng cận-tân tiến của đất nước hình chữ S nói thông thường và miền Nam toàn nước sau Hiệp định Genève sầu 1954 nói riêng, trường vừa lòng nhân thứ lịch sử vẻ vang Dương Văn uống Minch (1916-2001) có lẽ khá quan trọng đặc biệt, cùng không ít bạn đã coi ông là một vị tướng tá lãnh “gồm vấn đề”. Ông sống nói thông thường trong sạch, hình thức có vẻ như luôn luôn từ tốn thánh thiện mà lại toàn tham mê gia đa số đại sự quân chính gồm tác dụng hòn đảo chuyển làn phân cách đi của lịch sử hào hùng.
Bạn đang xem: Tiểu sử dương văn minh
Vào thời kỳ đầu của đất nước hình chữ S Cộng Hòa, dưới thời Ngô Đình Diệm, Dương Vnạp năng lượng Minch đã có lần được coi là nhân vật vào thành tựu tấn công dẹp lực lượng Bình Xuyên ổn (năm 1954) nghỉ ngơi khu Rừng Sác (ngoại vi Sài Gòn) và dẹp tan quân đội của giáo phái Hòa Hảo (năm 1956), được thăng chức Trung tướng (5.1.1956). Hai đại sự khác vào đời ông là vấn đề năm 1963 với bốn bí quyết Chủ tịch Hội đồng Quân nhân Cách mạng ông đứng đầu team tướng mạo lãnh đảo chánh lật đổ cơ chế Ngô Đình Diệm, cùng bài toán năm 1975 với bốn phương pháp Tổng thống đã quyết định đầu sản phẩm ko ĐK “đối phương” miền Bắc nhằm xong gọn nhẹ trận đánh toắt thảm khốc 30 năm, lập lại hòa bình cho dân tộc bản địa Việt.
Snghỉ ngơi dĩ bị coi là vị tướng mạo “gồm vấn đề” vị trong cả nhì trường thích hợp vừa nêu bên trên, ông có những chỗ rất dễ dàng bị chỉ trích do một trong những bạn khác hoàn toàn quyền lợi hoặc không đồng cách nhìn. Đây cũng là 1 trong những lẽ khôn xiết thường xuyên tình, vì giả dụ ông Minh chỉ là 1 kẻ bình thường bất lợi, ko lý tưởng phát minh, chỉ biết sinh sống “dĩ hòa vi quý” cho được vinc thân phì gia nthủng bao bạn khác thì có lẽ chẳng ai cần nói gì cho tới ông, kể cả câu hỏi chỉ trích ông thậm tệ độc nhất vô nhị đi nữa.
Liên quan liêu cuộc đảo chánh 1.11.1963, trừ ra một trong những người sùng bái ông Diệm mà quyền hạn của họ vốn lắp chặt cùng với chính sách Đệ tuyệt nhất Cộng hòa, còn thì phần nhiều quần chúng. # miền Nam thời điểm đó đều hoan nghênh ủng hộ.
Về lịch sử/ tình tiết cuộc hòn đảo chánh, sẽ có nhiều sách báo/ tài liệu nói chi tiết yêu cầu ở đây xin khỏi nhắc lại. Chỗ gồm vụ việc vẫn nói cho tới thời điểm bây giờ vẫn còn đó không ít người dân thắc mắc, chính là câu hỏi ông Minh bao gồm cần hay là không là bạn chỉ định cho những người bên dưới trướng ông hạ liền kề Tổng thống Diệm cùng Cố vấn Ngô Đình Nhu trên cái xe bọc sắt M 113 một bí quyết thảm thiết thừa, trê tuyến phố chở hai ông Diệm-Nhu về Sở Tổng tsi mê mưu ngày 2.11.1963 để cách xử trí, cố vì theo truyền thống cuội nguồn văn hóa truyền thống bao gồm trị, bắt buộc làm cho nhì nhân đồ dùng chỉ đạo này được lưu lại vong quý phái xứ đọng khác? Hình như, kể lại bài toán này, một số trong những tín đồ còn tố giác ông Minc là kẻ làm phản tàn nhẫn, bởi tuyến phố binh nghiệp của ông được thăng tiến nhanh chóng có một trong những phần đặc biệt quan trọng là dựa vào ở Tổng thống Ngô Đình Diệm…
Cho mang đến cuối đời, sinh sống sống Pháp rồi làm việc Mỹ, bởi vì là Việc quá tế nhị, nhóm hòn đảo chánh của ông Minc (tất cả cả Trần Vnạp năng lượng Đôn, Trần Thiện Khiêm, Tôn Thất Đính…) không có bất kì ai dám hé môi nói rõ câu hỏi này. Tuy nhiên, cũng có thể có vài cụ thể được ló mặt trong hồi ký của một vài ba hội chứng nhân, qua đó bạn cũng có thể đánh giá tương đối đúng mực.
Đỗ Tchúng ta (cháu Điện thoại tư vấn Đỗ Mậu bằng crúc ruột) lúc đó là sĩ quan liêu tùy viên gần gụi độc nhất vô nhị của Ngô Đình Diệm, bạn sẽ theo tiếp giáp mang lại phút ít chót kề bên nhị ông Diệm-Nhu trên đường trốn tự Dinc Gia Long mang lại nhà thời thánh Cha Tam, trong một quãng hồi cam kết cũng có đề cập lại sự khiếu nại gần giống nhỏng trên: “Crúc tôi (tức Đỗ Mậu- TVC) nói rằng luôn luôn luôn kính trọng thương nhớ tiếc Tổng thống Diệm. Vụ 1.11.1963 chỉ cốt lật đổ ông bà Ngô Đình Nhu. Đưa Tổng thống Diệm lên Đà Lạt hoặc Côn Đảo vào một thời hạn. Nhưng quyết định này vẫn có rất nhiều tướng tá lãnh ko chịu đựng. Trong số đó bao gồm tướng mạo Dương Văn uống Minc, Trần Vnạp năng lượng Đôn, Mai Hữu Xuân” (Nhật cam kết Đỗ Thọ, Đồng Nai xuất bản, TP. Sài Gòn, 1971, tr. 158). Tại một quãng tiếp theo sau, người sáng tác Đỗ Thọ còn cho biết thêm, Lúc ông Nhu không chịu lên xe cộ M 113 để chsinh hoạt về Bộ Tổng tsay đắm mưu, một sĩ quan liêu phe hòn đảo chánh đang gào lên: “Ông không thể là vắt vấn… Và Tổng thống nữa. Hãy lên xe cộ gấp. Chúng tôi được lệnh Trung tướng Chủ tịch đề nghị thi hành” (tr. 177).
Theo mấy cụ thể vật chứng bên trên phía trên, bạn cũng có thể thấy, Việc thịt nhị ông Diệm-Nhu, ông Minh không ra quyết định một mình, mà lại có sự họp bàn bè phái nhưng mà chỉ bàn kín tinh giảm cùng với vài tướng tá lãnh căn bản, trong số đó có những tướng mạo Lê Văn Kyên, Mai Hữu Xuân và Đại tá Dương Ngọc Lắm, chứ không đưa ra cục bộ Hội đồng Quân nhân Cách mạng lấy quyết định. Còn tại 1 vài tướng tá tá khác, Mặc dù ko thấy đề cập trong đoạn hồi ký kết trên cơ của Đỗ Mậu, mà lại chắc chắn cũng sẽ được ông Minc tham khảo chủ kiến trước đó theo một biện pháp như thế nào kia thôi.
Theo cựu dân biểu Dương Văn Ba, một người thân trong gia đình cận có vài năm sống tá túc hoạt động báo chí truyền thông trong nhà đất của Dương Văn uống Minc (làm việc số 3 Võ Văn Tần bây giờ), “Có sách ngoại quốc nói rõ bạn điều khiển câu hỏi bắt làm thịt Ngô Đình Diệm, Ngô Đình Nhu là Trung tướng mạo Mai Hữu Xuân, Bộ trưởng Bộ Nội vụ. Tướng Xuân là người thân tín với Dương Văn Minc. Rất hoàn toàn có thể tướng tá Xuân sẽ chỉ thị bắn bị tiêu diệt Diệm, Nhu nhằm giỏi trừ hậu họa. Người thực hiện lệnh phun là thiếu thốn tá Nhung, một Một trong những trợ thủ của tướng Minc. Tướng Mai Hữu Xuân thẳng lãnh đạo việc tiến chiếm Dinc Gia Long, ông Chịu đựng trách rưới nhiệm về cái chết của Diệm, Nhu với tứ biện pháp bạn chỉ huy thẳng cuộc đấu. Nhưng một vấn đề chưa biệt lập là ông Xuân thực hiện lệnh của Dương Văn Minh hay từ ý ra quyết định trên chiến trận. Giết Diệm, Nhu để tránh hậu họa, một trả ttiết hợp lí đối với con người mưu lược nlỗi ông Mai Hữu Xuân”. Rồi Dương Văn uống Ba kết luận: “Về phần Dương Văn Minch, ông chưa lần như thế nào báo cáo nói rõ vụ việc này. Dù gồm sai khiến giết hay là không, tướng tá Minch vẫn phải Chịu đựng trách rưới nhiệm trước lịch sử dân tộc về tử vong của Diệm, Nhu” (Hồi ký Những ngả rẽ, Bản thảo phổ biến nội bộ, tr. 26-27).
Từ Lúc nhị đồng đội ông Diệm-Nhu bị bị tiêu diệt thảm (ngày 2.11.1963), ông Minch và đám tướng tá tá đồng sự của ông không có bất kì ai công khai minh bạch bằng lòng mình có tmê say gia quyết định giết thịt Tổng thống, có thể vị 2 lẽ: (1) Việc làm thịt nguyên thủ giang sơn có danh tiếng béo như ông Diệm là một bài toán vượt mức độ tưởng tượng theo quan niệm của toàn quốc Cộng Hòa thời đó; (2) Các tướng mạo tá tđắm đuối gia đảo chánh vào chừng đỗi nào đó phần lớn đều phải sở hữu tbọn họ ơn ông Diệm bên trên con đường thăng tiến binch nghiệp của chính bản thân mình, nhưng lại họ bất đắc dĩ phải hạ thủ là nhằm “gần cạnh độc nhất vô nhị miêu cứu vãn vạn thử” (làm thịt một nhỏ mèo để cứu muôn bé chuột), với rất cần được “nhổ cỏ tận gốc” ngừa đội ông Diệm giữ vong nước ngoài đang rất có thể tái tập hòa hợp lực lượng, kết hợp với láng giêng hoặc thành phần trong nước tra cứu phương pháp hồi phục.
Xét hai lẽ nêu bên trên thì thấy bài toán team ông Minch trước sau vẫn kín giờ ko thừa nhận thịt Tổng thống Diệm cũng là 1 sự cận nhơn huệ, phần đông người nào cũng vậy, vì chúng ta sợ dư luận nghĩ ko giỏi về mình. Còn Việc sẽ phải giết mổ Tổng thống nhỏng vào ngôi trường hợp ông Diệm thì đó thuộc về nguyên nhân bao gồm trị nhưng theo cách nghĩ của họ ngay vào thời điểm đó, khó khăn thể bao gồm một chọn lựa làm sao khác giỏi rộng. cũng có thể rằng ông Minch với vài người khác trong tương lai Cảm Xúc áy náy trong tâm địa Lúc suy nghĩ lại cthị trấn vẫn qua, nhưng lại đây trực thuộc trường đúng theo mâu thuẫn nhưng mà một bao gồm khách tất cả lương tâm dễ dẫn đến phạm phải khi đề nghị cạnh tranh với đa số tình huống thừa phức hợp. Tuy nhiên, bên trên thực tiễn, hành động của tập thể nhóm ông Minh đã rất có thể được biện minc Khi tác dụng cuộc đảo chánh nlỗi biết tới đang mang về ích lợi mang lại đại phần nhiều dân bọn chúng, bằng bài toán đào thải được một chính sách có tương đối nhiều nơi không ổn định cho dân, theo kiểu “ngay cạnh nhất miêu cứu giúp vạn thử!”.
Đại sự đồ vật nhì trong cuộc sống ông Minc liên quan mang đến ngày 30.4.1975 lịch sử hào hùng, Lúc đại quân miền Bắc ồ ạt tiến tiếp giáp vào Thành Phố Sài Gòn, quân quân nhân toàn quốc Cộng Hòa các khu vực đã biết thành tan chảy. Lúc ấy, với cương vị Tổng thống vừa mới được Quốc hội gửi lên trước đó chỉ 3 ngày, team chấp bao gồm Dương Văn Minc (tất cả cả Phó tổng thống Nguyễn Văn uống Huyền, Thủ tướng mạo Vũ Văn Mẫu…) sẽ quyết định “không phòng cự” và kế tiếp tuyên ổn ba đầu mặt hàng vô điều kiện. Sự đầu sản phẩm nhanh lẹ này tất nhiên nhận được rất nhiều sự Đánh Giá trái ngược nhau. Đối với “mặt thất bại cuộc”, những lần nhắc đến Dương Văn uống Minch, rất nhiều bạn Việt ghen tuông nàn ngơi nghỉ quốc tế vẫn tồn tại ân oán trách nát, cho ông là “mặt hàng tướng” đã hèn yếu đầu sản phẩm CS, “trao nước đến giặc”, nhằm mang đến nỗi tổ quốc đề nghị như ngày bây giờ (theo bọn họ là nghèo nàn lạc hậu, nàn tmê mẩn nhũng tràn lan vô pmùi hương cứu vãn chữa trị, mất dân công ty này khác…). Đây là một trong ý kiến nhận xét có tương đối nhiều phần vội vàng vã, rất đoan, đơn giản dễ dàng, không thấy hết thực tiễn của hình ráng thời cục thời gian kia, tương tự như nhu cầu bức thiết dứt cuộc chiến tranh tái lập tự do cần là mối ưu tiên hàng đầu đối với bất kỳ đơn vị lãnh đạo làm sao biết tmùi hương dân, vị chính là ước muốn khẩn thiết của quần chúng. # cả nhị miền Nam, Bắc, sau thời điểm đã biết thành nếm trải trận đánh ttinh quái kéo dãn vô cùng khốc liệt, cơ mà cuộc chiến ttrẻ ranh ấy, ai ai cũng biết, không hoàn toàn vì chưng từng mặt chủ động do còn Chịu đựng tác động nặng năn nỉ của những cường quốc, trong số ấy cả phía hai bên chiến tuyến hầu hết thông thường có những người dân là chúng ta hàng ruột làm thịt với nhau. Là một quân nhân kinh trải qua không ít chiến trận, rộng ai hết ông Dương Văn uống Minh là tín đồ thấu cảm với nỗi khổ của nhân dân vô tội vào cuộc chiến tranh, với trong cả bản thân ông, cũng có bạn em ruột là sĩ quan tiền cao cấp Dương Tkhô giòn Nhựt (Mười Tỵ) vẫn đấu tranh cản lại nước ta Cộng Hòa sinh sống bên đó chiến con đường.
Giả định, ngày 30.4.1975, Dương Văn Minc ko Chịu đựng đầu mặt hàng cơ mà nhất quyết “tử thủ” thì khó khăn thể suy đoán đang còn bao nhiêu dân cùng quân của cả phía 2 bên chiến cuộc tiếp tục thương vong, đổ máu. ngay khi hầu như chủ nhân trương “tử thủ” cùng với mái ấm gia đình vợ nhỏ chúng ta vì vậy còn chưa chắc chắn số trời rồi sẽ đi mang đến đâu? Trong lúc đó, tử thủ trong điều kiện cận kề ngày 30.4 như đã biết thì kết quả phần đông chắc chắn rằng đề nghị thua, nhưng mà mang lại dù cho có chiến hạ, phía bên kia thường xuyên binh lửa thì chiến tranh vẫn sẽ còn kéo dãn dài lâu bền hơn, 5 năm giỏi 10 năm nữa chưa biết chừng. Cho đề nghị có thể nói, ông Dương Văn uống Minc tuyên ổn bố đầu hàng là một trong những hành động tối ưu tránh đến Sài Gòn với toàn quốc không bị đổ máu thêm vào ích, trước nhất do kim chỉ nam độc lập và hòa giải kết hợp dân tộc, vốn là nhà trương cnạp năng lượng bạn dạng của ông, mặc dù ông có chịu ảnh hưởng vì chưng phần nhiều ý thứ thiết yếu trị tinh vi của tín đồ Mỹ, tín đồ Pháp, tuyệt gồm bị CS móc nối hay không. Trong trường hòa hợp này, cũng như trong cuộc đảo chánh năm 1963, chắc hẳn rằng nên suy nghĩ ông Dương Văn Minch Tuy không hoàn toàn độc lập hành vi (làm sao gồm sự độc lập này được?), cũng không phải tiếp tay mang lại CS (mặc dù rằng về khía cạnh chức năng một cách khách quan thì có), mà lại là bạn vẫn biết khéo nương theo cốt truyện thời cụ, khai quật đều khu vực “ám hợp” (vừa lòng ngầm) thân ông với phần đông gia thế bỏ ra pân hận khác để triển khai lợi cho dân tộc: năm 1963 xóa bỏ cơ chế độc tài Ngô Đình Diệm, còn nay là để chấm dứt cuộc chiến ttinh ma khổ sở tái lập nền độc lập. Giả định, nếu như được nỗ lực quyền lâu dài hơn, con đường lối chủ yếu trị của ông Minh chắc chắn là sẽ có nhiều điểm không giống hẳn cùng với những người CS.
Việc ông Dương Văn Minch đầu mặt hàng “giặc” vào rứa lose nhằm tránh giảm tmùi hương vong mang đến dân binh của cả hai phe coi ra cũng có thể có tinh vi cũng như tương tự cùng với ra quyết định giao thành mang đến giặc rồi uống thuốc độc trẫm mình của Phan Thanh Giản, Khi hùng binh của Pháp tiến tiến công Vĩnh Long mon 6.1867. Điểm khác hoàn toàn là làm việc đối tượng người sử dụng được giao, với ông Minc dường như không tự tận như Phan Tkhô hanh Giản,<2> vì thực trạng lịch sử vẻ vang với trường hợp rõ ràng bao gồm không giống, cơ mà vào cả nhị ngôi trường hòa hợp của fan xưa và người nay, đều rất dễ dàng gây ra dị nghị.
Có ý kiến hơi thịnh hành nhận định rằng ông Minc tuyên bố đầu sản phẩm đơn giản chỉ vì chưng bị lâm vào cảnh loại thay hoàn toàn thúc thủ, mà lại theo một vài nhân bệnh lịch sử vẻ vang hiện nay, tướng Dương Văn uống Minc nhận lên làm cho Tổng thống không tồn tại ý để thương thơm ttiết cùng với phe bí quyết mạng vị vẫn thấy không còn khả năng thương thuyết; cũng không tồn tại ý để thường xuyên chiến tranh vị lâu nay ông vốn nhà trương hoà bình, hòa giải cấu kết dân tộc bản địa (coi Chánh Trinch, Hồi ký không tên, NXB Thời Đại, 2012).
Một câu hỏi nữa cũng xứng đáng để đặt ra: Là một tướng mạo lãnh cấp cho tối đa vào quân nhóm Việt Nam Cộng Hòa, thông thường buộc phải gồm khuynh hướng chủ chiến, tuy vậy vì sao nhà nước bởi ông Minh mở đầu lại có vẻ hiền lành nhà hòa cùng với thiện ý cao nhất?
Ngoài số đông lý do đương nhiên về chính trị, cũng như hồ hết yên cầu khách quan của lịch sử thuộc ước muốn độc lập của dân tộc bản địa, theo tôi vững chắc hẳn còn có một nguyên nhân sâu xa tiềm ẩn quan trọng đặc biệt nữa hoàn toàn có thể phân tích và lý giải bắt đầu thể hiện thái độ cùng chủ trương hòa bình-hòa giải câu kết dân tộc của Chính phủ Dương Vnạp năng lượng Minc, tự đó đi tới quyết định đầu mặt hàng mau lẹ. Đó là lý do tôn giáo: Tổng thống Dương Văn Minc cùng Thủ tướng Vũ Vnạp năng lượng Mẫu phần đông theo Phật giáo, trong khi Phó tổng thống Nguyễn Văn uống Huyền là fan siêu mộ Kiđánh giáo. Đạo Phật là đạo của hòa bình, trường đoản cú bi hỉ xả; Kitô giáo là đạo của lòng bác ái vị tha, lẽ tất nhiên các ông cầm đầu này đều sở hữu xu thế tầm thường không thích đến sinh linh yêu cầu bị tàn gần cạnh, vào bất kỳ ĐK như thế nào còn rất có thể tránh được.
Xem thêm:
Họ phần đông là những người nổi tiếng tkhô nóng liêm, đạo đức, sống nghèo, không nghe có tai tiếng gì về đời bốn, thậm chí tất cả bạn còn sống khổ hạnh, như ông Huyền cả đời chỉ ở nhà cung cấp 4, không tồn tại xe pháo khá riêng rẽ, cuối đời chỉ chuyên lo câu hỏi tu hành. Riêng bản thân ông Dương Văn uống Minch theo đạo Phật, nhân từ, thương người, hại gần kề sinh, hại cần giết mổ fan. Thấy ai hoạn nạn té ra tay can thiệp, tương hỗ, cả so với một trong những fan thuộc chiến con đường trái lập.
Cả bố vị cầm đầu nhà nước Dương Vnạp năng lượng Minc phần đa đang hành động khởi nguồn từ lòng nhân đạo, đã phối kết hợp thuần thục nhau trong sự đồng thuận gật đầu ưu tiên đường lối hòa giải hòa hợp dân tộc bản địa với phương án đầu hàng vào buổi hoàng hôn của chính sách nhằm tách cho thành thị TP..Sài Gòn khỏi đổ nát với quần chúng vô tội cả nước ngoài phải chết thảm mặt khác vị câu hỏi hành động giữa phía 2 bên vào khung giờ chót. Nếu không tồn tại sự đồng thuận trong số những bé tín đồ cùng lphát minh, được nung đúc thnóng nhuần do niềm tin từ bi hỉ xả và vị tha của các bậc giáo chủ, thì thiệt khó khăn đi đến một quyết định mau lẹ, kịp thời cùng tốt nhất những điều đó. Vì thế nên bây giờ yên tâm nhìn lại, có người còn Đánh Giá cuộc đầu sản phẩm lịch sử dân tộc nêu trên chẳng phần đa không chút ít điếm nhục ngoại giả đáng ca tụng là 1 hành động anh hùng, quan trọng phù hợp với lối hành xử bi-trí-dũng trong phòng Phật.
Một số người thân cận với Dương Văn Minc (như các ông Hồ Ngọc Nhuận, Dương Văn Ba, Lý Quý Chung, Thích Trí Quang…) đông đảo cho rằng ông chưa hẳn là người có tác dụng chủ yếu trị sắc bén, bao gồm khả năng,<3> chắc hẳn rằng bọn họ nói theo nghĩa phàm đang xông pha vào thiết yếu trị thì bắt buộc khéo linch hoạt với rất nhiều âm mưu.
Theo cựu dân biểu Dương Văn uống Ba, một người thân trong gia đình cận từng ở dựa vào thời hạn hơi nhiều năm trong tư gia của tướng Dương Văn uống Minch (số 3 mặt đường Trần Quý Cáp, nay là Võ Vnạp năng lượng Tần), cả trước và sau 30.4.1975, thì ông Minc là “một số loại fan trầm lắng, suy bốn cho dù gốc của ông là một trong quân nhân. Triết lý của ông là triết lý trì trệ dần của Phật giáo, ông không đua chen, ko Sảnh si; ông trực thuộc vào nhiều loại thấy đủ biết đủ, thấy rảnh rỗi biết nhàn rỗi. Đó là một trong một số loại triết lý trộn lẫn thân Phật giáo và Lão giáo. Ông sinh sống khá bình dân, hòa tâm hồn với mọi fan, đa số đồng đội bà con đầy đủ thương thơm ông” (tldd., tr. 263).
Ông Ba còn cho biết tiếp: “hộ gia đình ông Dương Văn Minh nằm trong vào một số loại thanh khô bạch, không tồn tại dư dả những. Tài sản ông giữ lại trước lúc ông đi Pháp là hàng chục ngàn chậu Hoa Lan, 3-4 nhỏ chó bẹc giê, 5-7 cái máy chụp ảnh các loại chuyên nghiệp hóa với bằng hữu khũ phần đa đồ vật, đồ vật dụng linc tinh ko giá trị nhiều lắm của một vị tướng mạo lãnh” (tr. 364).
Rõ ràng, ông Dương Văn Minh đầu sản phẩm “giặc” không phải và để được vinc thân phì gia, vì chưng ai ai cũng biết, sau thời điểm hoàn tất trách rưới nhiệm trước lịch sử hào hùng và lui ngoài chính trường, ông sẽ sống cuộc đời ẩn dật địa điểm quốc tế cùng với con cái, ko phát biểu về chính trị, ko viết hồi ký kết nhằm kiếm tiền, chấp nhận cuộc sống nghèo thông thường, từ chối hầu như sự trợ cung cấp từ bỏ phía những cơ quan chính phủ Pháp, Mỹ cơ mà ông đã tất cả thời hạn từng phục vụ.<4> Ông ko giống như một vài vị tướng tá khác, suốt cả ngày đeo mẫu lon tướng mạo để được tiếp tục dìm sự vinch danh cho tới chết new thôi, mặc dù nhiệm vụ lịch sử đã ngừng tự rất rất lâu.
Ngày nay, xét tình tiết những sự khiếu nại, nhiều phần fan ta các thừa nhận bài toán đầu sản phẩm của Tổng thống Dương Vnạp năng lượng Minc cùng nội những của ông chẳng mọi không nhục nhã nhưng còn là một hành vi tốt nhất thức thời vụ. Vấn đề này sau này đã có được gắng thủ tướng Võ Vnạp năng lượng Kiệt công khai phê chuẩn trong một lần vấn đáp cuộc phỏng vấn liên quan cho vụ việc đang xét của tuần báo Quốc Tế (Bộ Ngoại giao) nhân ngày 30.4.2005. Có lần ông Kiệt chia sẻ cùng với cựu dân biểu Lý Quý Chung: “Ông Minch là một bé fan tốt với có lòng yêu thương nước…” (Hồi ký kết ko tên, sđd., tr. 447).
Cho cần, liên quan đến một chi tiết về thủ tục tiếp quản ngại trên Dinch Độc Lập ngày 30.4.1975, khi ông Minch nói rằng sáng hiện nay đã bao gồm một tulặng ba trao quyền đến nhà nước Cách mạng Lâm thời rồi thì tín đồ cán bộ tiếp quản nói “Anh chẳng có gì nhằm trao. Anh chỉ hoàn toàn có thể tuyên ba đầu hàng!”,<5> tôi mang đến câu nói vặn lại này là một trong câu tương đối lố, khôn xiết dsống, không quá sự cần thiết, ko xứng với tầm suy nghĩ Việc Khủng cũng như cùng với thiện chí rất rất đáng được trân quý của ông Dương Vnạp năng lượng Minch.
Con trai ông Dương Văn Minch, kỹ sư Dương Minh Đức, bao gồm lần được hỏi chủ ý nhận xét sự kiện lịch sử dân tộc ngày 30.4.1975, và về fan cha của chính mình, vẫn vạc biểu: “Tôi vô cùng yêu quý cha tôi…Thđọng độc nhất vô nhị, ông là vị tướng mạo sinh sống trong trắng, ko gật đầu cthị trấn tsi nhũng; thứ nhị, trong phép tắc search giải pháp tự do mang đến tổ quốc toàn nước, theo ông cần bởi chủ yếu fan toàn nước từ bỏ giải quyết. Tôi hiểu cách nhìn của tía tôi luôn luôn đặt dân tộc với sinc mệnh quần chúng. # đầu tiên. Chính vì vậy, ông không lo đứng ra đảm nhận sứ mệnh Tổng thống vào buổi hoàng hôn của một chế độ…. Ba tôi là tín đồ luôn chủ trương hòa giải, hòa bình dân tộc cùng ông vẫn bác bỏ quăng quật ý kiến của một số tình nhân cầu “tử thủ” Sài Thành. Tôi tin tưởng rằng đây là cách nhìn xuyên suốt vào cuộc đời bao gồm trị của ông “ yêu thương nước đầu tiên là buộc phải cứu giúp dân” (theo tạp chí Hồn Việt, 1.6.2009).
Đúng những điều đó kia, quan niệm yêu thương nước rất rộng. Đánh giặc hăng say chỉ là một trong những biểu thị của tinh thần yêu thương nước lúc nước nhà bị thôn tính mất tự do, mà lại đó chẳng qua cũng chỉ là hành động vạn bất đắc dĩ chứ đọng chẳng nên những lúc nào cũng cổ vũ thái vượt, cùng vì dễ dàng và đơn giản “phi nguy bất chiến” (lời trong Tôn Tử binc pháp, không kẹt vào nắm nguy thì đừng đánh). Trong phần đông ngôi trường vừa lòng không giống nhau, yêu thương nước thiết yếu bóc tách rời cùng với thương thơm dân/ cứu vớt dân, mà lại tmùi hương dân/ cứu giúp dân thứ nhất là phải đảm bảo tối đa cùng bằng phần lớn cách sinh mạng của dân, rồi kế tiếp new tính tới chuyện để cho chúng ta được hưởng khá đầy đủ các phúc lợi an sinh đồ hóa học cũng giống như những quyền về thoải mái dân công ty. Thà Chịu đựng “thua” tức thì tức khắc nhưng đảm bảo được sinc mạng của dân, sớm mang về hòa bình mang đến dân tộc bản địa, còn danh dự rộng rứa tiến công trong cái nạm tất bại nhưng mà để cho dân, quân đề nghị hi sinh xương tiết quá nhiều. Mặt khác, mặc dầu một mặt tất cả win mà lại nướng con dân vào lửa đỏ cũng chưa hẳn điều xuất sắc. Hiểu được như vậy ta đang thấy ông Dương Văn Minh là một trong những người có đức kiên trì xuất sắc nhịn, bao gồm lòng có nhân khẩn thiết, đang giải pháp xử lý vấn đề vừa lòng tình lý, đúng vào khi đúng thời theo cái nghĩa “quân tử con kiến cơ nhi tác” (fan quân tử biết nương theo cơ hội nhưng hành động), “thức thời giả vi hào kiệt” (kẻ thức thời là hào kiệt), với đã là không thực sự đáng nếu bọn họ hôm nay coi ra quyết định đầu hàng ngày 30.4.1975 của ông là 1 hành vi nhân vật.
——————
<1> Đỗ Mậu tham gia đảo chánh chỉ vày ao ước loại bỏ sự lộng hành của vợ chồng Ngô Đình Nhu, còn đối với ông Diệm, Đỗ Mậu vẫn là người trung ương phúc.
<2> Trong một bức thỏng ông Minh gởi mang lại tướng tá Nguyễn Chánh Thi (người từng đảo chánh Ngô Đình Diệm năm 1960 nhưng thất bại) đề ngày 15.4.1987, có đoạn viết: “Theo tôi, tự tử chưa phải thời gian nào thì cũng là đúng. Thông thường bản thân đề nghị dám sinh sống nhằm hứng nhận thêm những hậu quả cho sự ra quyết định của bản thân gây nên. Có lẽ anh Đỗ Mậu (cũng tương tự những người) ko rõ là tôi đem quyết định ở đầu cuối sau khi đã xem thêm chủ kiến với một số hồ hết vị dân biểu với nghị sĩ còn sót lại, cùng với phần lớn bằng hữu quân nhân mang đến gặp tôi vào giờ chót, cùng với các thầy mà lại trong các số đó thầy Trí Quang và Trí Thủ vẫn nói cùng đã khuyên để cứu dân” (xem Trương Võ Anh Giang, Máu chảy về tim, NXB Tthấp, 2016, tr. 311).
<3> Xem Chánh Trinc, Hồi ký không tên, NXB Thời Đại, 2012, tr. 225, 305.
Xem thêm:
<4> Về cuộc sống đạm bạc của ông Dương Văn Minc vào thời gian ẩn dật nghỉ ngơi Pháp và sống Mỹ, tương tự như những cụ thể không giống liên quan cả cuộc sống ông, không ít sách vở và giấy tờ tư liệu sẽ ghi chép. Có thể xem: Trương Võ Anh Giang, sđd., “Viết tiếp bài bác ‘Ông Dương Vnạp năng lượng Minch và tôi’”, NXB Trẻ, năm nhâm thìn, tr. 290-318.