Review Truyện Đức Phật Và Nàng By Chương Xuân Di, Độ Ta Không Độ Nàng

Truyện xuyên không thật nhất m từng đọc. Tình yêu đẹp nhất là khi nó có thể cùng tồn tại với lý tưởng. Mình đã cực kì bài xích khi nghĩ đến việc nhà sư lại có ý niệm về sắc giới, nhưng đọc truyện hoàn toàn không hề cảm thấy sự khó chịu, dung tục nào.. Tình yêu ấy vượt qua thời gian, vượt trên thế tục để viết nên huyền thoại. Chỉ có Ngải Tình mới xứng đáng để Rajiva phá giới, chỉ có Rajiva mới là xứng đáng là người đàn ông của Ngải Tình. Tác giả lồng ghép kiến thức đồ sộ về Phật giáo vào truyện m Truyện xuyên không thật nhất m từng đọc. Tình yêu đẹp nhất là khi nó có thể cùng tồn tại với lý tưởng. Mình đã cực kì bài xích khi nghĩ đến việc nhà sư lại có ý niệm về sắc giới, nhưng đọc truyện hoàn toàn không hề cảm thấy sự khó chịu, dung tục nào.. Tình yêu ấy vượt qua thời gian, vượt trên thế tục để viết nên huyền thoại. Chỉ có Ngải Tình mới xứng đáng để Rajiva phá giới, chỉ có Rajiva mới là xứng đáng là người đàn ông của Ngải Tình. Tác giả lồng ghép kiến thức đồ sộ về Phật giáo vào truyện một cách nhẹ nhàng, không hề gượng ép. Một cuốn truyện khiến mình không hề tiếc thời gian đã bỏ ra để đọc.. ...more
flag 6 likes·Like·see review
View 1 comment

*

Jan 16, 2017 Jinn rated it liked it
Shelves: 2017, c-china, fiction, historical-fiction, book-ebook-kindle, re-read, romance, sci-fi, translated
“Mười năm lại mười năm, đời người có được bao lần mười năm để chờ đợi?"Tôi của thời cấp 3 sẽ không chần chừ mà cho cuốn sách này 5 sao chỉ vì câu chuyện tình nhói tâm can và biết bao giáo lý Phật giáo được đan cài.Tôi của năm cuối đại học bây giờ xin được trừ bớt 1 sao vì tất cả những điều vô lý trong truyện (như việc người ta có thể quay về quá khứ chỉ với cái đồng hồ và bộ đồ, như việc nếu công nghệ đã tiên tiến đến mức ấy thì cớ gì lại cứ để cho một cô gái đi hoài - xin đừng bảo tôi là vì cô “Mười năm lại mười năm, đời người có được bao lần mười năm để chờ đợi?"Tôi của thời cấp 3 sẽ không chần chừ mà cho cuốn sách này 5 sao chỉ vì câu chuyện tình nhói tâm can và biết bao giáo lý Phật giáo được đan cài.Tôi của năm cuối đại học bây giờ xin được trừ bớt 1 sao vì tất cả những điều vô lý trong truyện (như việc người ta có thể quay về quá khứ chỉ với cái đồng hồ và bộ đồ, như việc nếu công nghệ đã tiên tiến đến mức ấy thì cớ gì lại cứ để cho một cô gái đi hoài - xin đừng bảo tôi là vì cô ấy xuyên được những 2 lần nên người ta nhờ đi nữa, tôi thấy khiêng cưỡng lắm, cả như việc Rajiva và Pusyseda sao lại "soái" như vậy - tôi cho đây là đặc trưng của truyện ngôn tình rồi, nam chính là gì chứ quyết không thể là trai xấu).Tôi lại xin trừ thêm 1 sao vì nói thật lòng, số thông tin lịch sử trong truyện chiếm cũng phải gần nửa số chữ. Giá mà biết tiết chế như Thiên táng thì có thể đã hay hơn rồi.Nhưng nếu hỏi tôi câu chuyện này đáng đọc không, tôi vẫn rất sẵn lòng trả lời là có. Nếu không thì tôi đã không dành thời gian đọc lại nó để mà viết review như thế này rồi. ...more
*

Cuốn sách này đặt ra rất nhiều bí ẩn ở đoạn đầu nhưng càng về sau có vẻ tác giả càng đuối thì phải. Điểm sáng duy nhất là đã mở mang cho tôi ko ít kiến thức phật học. Thật đáng tiếc, tôi chờ dc xem bi kịch của người thông minh nhưng chẳng thấy đâu, muốn nhìn thấy cách Rajiva trở thành vĩ nhân mà vẫn trọn vẹn với tình yêu (vì những bậc anh hùng đều phụ ai đo thôi) nhưng ... Tôi chỉ thấy sự ca ngợi dành cho nữ chính và cảm xúc quá trình 'hẹn hò' của cô ấy, những cảm xúc chủ quan và nông cạn Cuốn sách này đặt ra rất nhiều bí ẩn ở đoạn đầu nhưng càng về sau có vẻ tác giả càng đuối thì phải. Điểm sáng duy nhất là đã mở mang cho tôi ko ít kiến thức phật học. Thật đáng tiếc, tôi chờ dc xem bi kịch của người thông minh nhưng chẳng thấy đâu, muốn nhìn thấy cách Rajiva trở thành vĩ nhân mà vẫn trọn vẹn với tình yêu (vì những bậc anh hùng đều phụ ai đo thôi) nhưng ... Tôi chỉ thấy sự ca ngợi dành cho nữ chính và cảm xúc quá trình "hẹn hò" của cô ấy, những cảm xúc chủ quan và nông cạn ...more
*

Em gái mình giới thiệu truyện "Đức Phật và Nàng" (tên khác: "Không phụ Như Lai, không phụ nàng"), nó bảo: "Đây là truyện nói về tình yêu về một tăng sĩ và một cô gái xuyên không về thời cổ đại. Em thường không thích đọc truyện về tôn giáo, nhưng mà đọc cái này thấy hay tình cảm sâu sắc. Tuy chủ đề nhạy cảm, nhưng người đọc lại thấy thấu hiểu suy nghĩ tình cảm nhân vật nên không bị phản cảm." Rồi nó gửi cho mình link trên trang sstruyen.
Thường mình thấy mấy truyện trên sstruyen toàn ngôn tình bí Em gái mình giới thiệu truyện "Đức Phật và Nàng" (tên khác: "Không phụ Như Lai, không phụ nàng"), nó bảo: "Đây là truyện nói về tình yêu về một tăng sĩ và một cô gái xuyên không về thời cổ đại. Em thường không thích đọc truyện về tôn giáo, nhưng mà đọc cái này thấy hay tình cảm sâu sắc. Tuy chủ đề nhạy cảm, nhưng người đọc lại thấy thấu hiểu suy nghĩ tình cảm nhân vật nên không bị phản cảm." Rồi nó gửi cho mình link trên trang sstruyen.
Thường mình thấy mấy truyện trên sstruyen toàn ngôn tình bí lù, mình thử đọc vài truyện được hàng chục triệu người like, nhưng không truyện nào mình đọc được lâu. Thường những truyện ngôn tình tình tiết cẩu huyết nhiều, nhưng văn phong vô vị, miêu tả nội tâm nhân vật không thấy đâu. Nhưng nể tình em gái giới thiệu, mình cũng đọc thử truyện này cho biết. Và mình nhận ra đây không phải là một truyện ngôn tình thông thường, mà là tiểu thuyết tình yêu kết hợp với lịch sử ký và tiểu sử ký.
Truyện phần lớn lấy bối cảnh thời cổ đại 1650 năm trước ở Tây Tạng và Trung Nguyên. Truyện kết hợp bối cảnh lịch sử rất khôn khéo, không gây nhàm chán. Tác giả chắc hẳn đã dành rất nhiều thời gian nghiên cứu về cuộc sống và con người ở thời đại 1650 năm trước này. Cuộc sống cổ đại hiện lên rất chi tiết và sống động trong truyện, nhiều nhân vật lịch sử nổi tiếng Trung Quốc cũng xuất hiện trong truyện với những chi tiết nổi bật về con người của họ. Sau này đọc một bài blog khác về truyện mình mới biết rằng tác giả Chương Xuân Di vốn muốn viết một quyển hồi ký hoặc tiểu sử về vị đại sư Kumarajiva, một cao tăng nổi tiếng của Trung Quốc đã có công dịch thuật và truyền bá kinh điển Đại thừa phật giáo, nhưng thể loại hồi ký tiểu sử thường không thu hút công chúng, nên cô mới hình thức tiểu thuyết để chuyển tải câu chuyện.
Truyện được xuất bản lần đầu ở Việt Nam năm 2012, và phần 1 đã được dựng thành phim năm 2017. Truyện hay ở rất nhiều điểm:
-Thể loại xuyên không luôn hút hàng với sự kết hợp hiện đại và cổ đại.
-Văn phong giản dị dễ theo dõi.
-Nhiều chi tiết lịch sử thú vị và tình tiết chính trị gay cấn hấp dẫn.
-Chuyện tình giữa các nhân vật độc đáo thú vị, tình tiết yêu đương máu chó điển hình ngôn tình không ít (ví dụ: cưỡng hôn, ghen tuông...), nhưng nhân vật vẫn có chiều sâu.
-Vô cùng nhiều các đoạn ân ái yêu đương của Ngải Tình và Rajiva.
-Các nhân vật sống với nhiều lý tưởng, khiến mình cũng có chút suy nghĩ về lý tưởng của bản thân.
-Truyện phân chia rõ đoạn nào có ghi chép thật trong lịch sử, đoạn nào là thuộc về cốt truyện do tác giả nghĩ ra, dù là truyện bịa, ít nhất độc giả biết được đoạn nào là ghi chép thật.
Tuy nhiên cũng có một vài điểm mình thấy chưa được hay lắm:
-Rất nhiều người đọc truyện hâm mộ tình yêu gắn bó của Ngải Tình và Kumarajiva, nói rằng dù kết thúc hạnh phúc nhưng vẫn để lại cảm giác day dứt khi trang sách đóng lại. Bản thân mình thì thấy đây là một câu chuyện tình thú vị nhưng không tạo cho mình cảm giác day dứt đến như thế. Mình thực ra lại không thích câu nói của Kumarajiva: "Vì nàng mà ta sẵn sàng xuống địa ngục" và Ngải Tình đáp lại: "Vậy thì em sẽ theo chàng xuống địa ngục", rồi cả hai cùng hẹn nhau dưới địa ngục. Có lẽ vì mình là một người tin vào Chúa, nên cảm thấy cách yêu này là yêu mà lại là không yêu. Nếu đã yêu thì nên đưa nhau lên thiên đường chứ không phải hẹn nhau dưới địa ngục. Ngải Tình không có tôn giáo thì không nói làm gì, nhưng Kumarajiva tin vào Phật pháp vào thiên đường địa ngục, tin là không nên làm mà vẫn làm, tự dưng cảm thấy đức tin của Kumarajiva không đủ. Mình không hề phản đối chuyện tình dục, và mình biết rằng con người ai cũng có cảm xúc, ai cũng có lúc yếu lòng không thể kiềm chế, nhưng Kumarajiva tin vào một điều nhưng hành động lại không khớp với đức tin, khiến nhân vật có chút đạo đức giả. Kể cả Kumarajiva do hoàn cảnh nên phải phá giới, nếu thực sự Kumarajiva tin rằng ân ái với Ngải Tình sẽ khiến cô phải xuống địa ngục, thì sau lần đầu bị ép đó, anh đã không nên tiếp tục những chuyện tình dục sau đó.
-Điểm trừ thứ hai là đề cao sự thuần khiết thái quá. Các anh nam mê Ngải Tình như điếu đổ cũng vì cô quá ngây ngô thuần khiết. Mình cũng thích sự thuần khiết, nhưng lập đi lập lại nhiều quá trong ngôn tình Trung Quốc khiến nó trở nên có chút nhàm chán.
Một điểm trừ nữa hơi có chút oan cho truyện đó là do thể loại dựa trên nhân vật lịch sử. Chính vì là một tiểu thuyết hư cấu dựa trên nhân vật lịch sử có thật, nó lại khiến mình không thể nhập tâm vào câu chuyện kể. Rất nhiều tình tiết ghi chép thật trong lịch sử được giải thích trong truyện, ví dụ chuyện đồn Kumarajiva nạp thê thiếp thực ra là do ý muốn tái hợp Ngải Tình. Nhưng đó là do tác giả nghĩ ra, chứ trong lịch sử thật có thể Kumarajiva đơn giản là muốn nạp thê thiếp và muốn nạp 10 cô một lúc thật. Truyện thường thần thánh hoá nhân vật lịch sử. Cũng có thể nhân vật lịch sử tuyệt vời như vậy và có uẩn khúc sau những tình tiết lịch sử ghi chép lại, nhưng cũng có thể chẳng có lý do sâu sa gì khác, nhân vật lịch sử đơn thuần là như vậy. Ai mà biết được. Chính vì thật không ra thật, giả không ra giả, mà mình không thể nhập tâm hoàn toàn.
Đoạn để lại nhiều ấn tượng nhất: Đoạn Kumarajiva phá giới lần đầu - Thực sự khá bất ngờ vì khổ ải này của Kumarajiva, sự đau đớn, nhục nhã vượt mức tưởng tượng của mình.
Đoạn khiến mình xúc động nhất: Những phân đoạn tình cảm cha con của Kumarajiva và Rajiva con. Cả đoạn lúc lớn và lúc bé đều khiến mình cảm động. Phân đoạn Rajiva con tới tìm cha, lần đầu gặp cha, ngồi nhìn cha ngủ, đều được miêu tả rất tốt. ---
Link: Tới các review khác của mình:
https://ngansite.wordpress.com/review... ...more