Bách Pháp Minh Môn Luận

  -  

Quyển Đại Thừa Bách Pháp Minc Môn Luận này được Hòa Thượng Tuyên Hóa giảng vào khoảng thời gian 1970 cho các đồ đệ tín đồ Mỹ nghe. Tuy có khá nhiều vị trong những đều thanh niên này, bao gồm chuyên môn Thạc sĩ tốt Tiến sĩ; tuy nhiên chúng ta băn khoăn tiếng Hoa, không hiểu nhiều đạo giáo đạo Phật. Cho yêu cầu Hòa Thượng dùng tự ngữ đơn giản dễ dàng nhất nhằm diễn giải phần đông khu vực thật nặng nề hội khó gọi về 100 pháp của Duy Thức. Về ngôn từ Hòa Thượng giảng đi giảng lại với sản xuất hồ hết lời khulặng răn uống. cũng có thể thấy rằng Ngài thiệt lòng tận trung ương, không quản ngại khó nhọc nhằm độ kẻ sơ cơ.

Bạn đang xem: Bách pháp minh môn luận

Vì sách này được ghi lại qua băng cassette thâu dịp Hòa Thượng giảng nên chúng tôi cố gắng giữ nguyên văn nói của Ngài. Nhờ cố Khi xem sách này, chúng ta sẽ thấhệt như mình đã sinh hoạt trong giảng con đường của hội Linh Sơn nghiêm túc vậy. Trong cơ hội giảng giải, Ngài nhiều lần sử dụng mẩu chuyện “chyên người tình câu” nhằm tạo nên đạo lý nhân trái cùng báo ứng. Nhân do bên trên nóc nhà của Phật Giáo Giảng Đường sống San Francisteo là nơi chyên ổn bồ câu có tác dụng tổ, bắt buộc Ngài mang cảnh lúc này của nhị con người tình câu nhằm dẫn dụ với số đông lời dạy dỗ khuyên ổn răn. Thảo làm sao các tkhô cứng niên bạn Mỹ nhờ vào này mà vạc tín nhiệm Phật pháp. Phật giáo Mỹ quốc cũng vì chưng phía trên mà lại hưng khởi, đầy mong rằng vậy.Nếu rất nhiều ai có duim được xem quyển Luận này, thời chẳng đề xuất chấp trước vào danh tướng tá của một trăm pháp, nhưng mà cần được sáng tỏ rằng: “Tất cả pháp rất nhiều vô xẻ.” Tức là nên triệt để vứt chiếc bổ nhằm tu hành. Cho nên 100 pháp này được giản yếu lại hầu góp người dễ nhìn đọc ghi ghi nhớ đông đảo lược thứ cầm tắt. Trong các phần, phân loại, mỗi pháp chẳng đồng nhau, nhưng mà nếu như gọi được từng nhiều loại pháp, đó là rứa được chiếc điều cốt yếu để trong thực tế tu hành.Thí dụ nlỗi bọn họ rành mạch rằng “Tâm pháp” tức là nhãn căn so với sắc nai lưng bởi ý thức đồ đạc ảnh hưởng, làm cho chúng ta thấy được nhỏ người thương câu. Còn nhãn thức thì khiến cho họ khác nhau núm nào về hình dáng của chính nó. Lại thêm, Mạt-mãng cầu thức, căn uống bản Ý thức, tự đệ bát thức (hay Tàng thức) phát sinh, cũng mang lại bọn họ hiểu biết thêm những cái này là nhỏ người yêu câu. Nhưng mặc dù thế như thế nào, toàn bộ các pháp này rất nhiều hỏng trả. Chúng ta rất cần phải dìm thức ví dụ như thế hầu lìa tất cả pháp và xuất xắc toàn bộ tướng, từ từ rất có thể trường đoản cú bản thân chấm dứt hoặc hội chứng chơn.Lại còn những phiền óc, tùy phiền đức não, cô động pháp v.v.. Nếu họ biết nhấn thức từng một số loại pháp rõ ràng với ra và tính thì mới rất có thể trị liệu được. Nghĩa là chấm dứt được một phần vô minc có nghĩa là bệnh được một phần pháp tánh. Từ hầu như giác ngộ bé dại nhưng từ từ đi lần cho vị trí giác ngộ lớn với tiến thẳng mang lại đạo quả vô thượng Bồ-đề. Hy vọng Lúc hiểu hoàn thành quyển Luận này bọn họ đã cùng nhau cố gắng tiến tu!

Ban Phiên Dịch Việt Ngữ Vạn Phật Thánh Thành, Mỹ Quốc

Đại Thừa Bách Pháp Minh Môn LuậnThiên Thân Bồ Tát tạo ra.

Đường Tam Tạng Pháp Sư Huyền Trang dịch

Vạn Phật Thánh Thành Hòa Thượng Tuim Hóa Lược Giảng

*

Hòa Thượng thượng Tulặng hạ Hóa

Như lời Đức Thế tôn dạy:

Tất cả pháp đầy đủ vô bửa.

Thế như thế nào là toàn bộ pháp?

Sao điện thoại tư vấn là vô ngã?Tất cả pháp lược gồm bao gồm 5 loại:

1. Tâm pháp (Pháp về tối thắng)

2. Tâm mua pháp (Tương ưng cùng với trọng tâm pháp)

3. Sắc pháp (Pháp ssinh hoạt hiện tại ảnh)

4. Tâm bất tương ưng hành pháp (Tam vị không nên biệt)

5. Vô vi pháp (Tứ ssinh sống hiển hiện)Thứ độc nhất, pháp tối thắng: Tâm pháp

Thứ đọng hai, tương ưng với trung khu pháp (sản phẩm nhất)

Thứ đọng cha, pháp snghỉ ngơi hiện nay hình họa (nhì pháp trước)

Thứ tư, tam vị không nên biệt (tía pháp trên)

Thứ đọng năm, pháp ssinh sống hiển thị (bốn pháp trên)

Các pháp vật dụng lớp như vậy. Thứ nhất: Tâm pháp lược tất cả 8:

1. Nhãn thức.2. Nhĩ thức.3. Tỷ thức.4. Thiệt thức.5. Thân thức6. Ý thức7. Mạt-mãng cầu thức8. A-lại-domain authority thức Thđọng nhị, Tâm cài pháp lược gồm có 51, phân ra làm sáu hạng:

I. Biến hành có 5.II. Biệt chình ảnh gồm 5.III. Thiện tại bao gồm 11.IV. Căn uống phiên bản phiền đức óc tất cả 6.V. Tùy phiền não có 20.VI. Bất định có 4.I. Biến hành tất cả 5.1. Tác Ý,2. Xúc,3. Thọ,4. Tưởng,5. Tư.II. Năm Biệt cảnh:1. Dục,2. Thắng Giải,3. Niệm,4. Tam-Ma-Địa,5. Huệ.III. Mười một Thiện:1. Tín,2. Tinc Tấn,3. Tàm,4. Quý,5. Vô Tđam mê,6. Vô Sân,7. Vô Si,8. Khinh An,9. Bất Pđợi Dật,10. Hành Xả,11. Bất Hại.IV. Sáu Căn uống bạn dạng phiền đức não:1. Tmê mệt,2. Sân,3. Si,4. Mạn,5. Nghi,6. Bất Chánh Kiến.V. Hai mươi Tùy pnhân từ não:1. Phẫn,2. Hận,3. Não,4. Phúc,5. Cuống,6. Siểm,7. Kiêu,8. Hại,9. Tật,10. San,11. Vô Tàm,12. Vô Quý,13. Bất Tín,14. Giải Đải,15. Pchờ Dật,16. Hôn Trầm,17. Trạo Cử,18. Thất Niệm,19. Bất Chánh Tri,20. Tán Loạn.VI. Bốn Bất định:1. Thùy Miên,2. Ác Tác,3. Tầm,4. Tứ đọng. Thứ cha, Sắc pháp lược gồm có mười một:1. Nhãn,2. Nhĩ,3. Tỷ,4. Thiệt,5. Thân,6. Sắc,7. Thanh hao,8. Hương,9. Vị,10. Xúc,11. Pháp Xứ Ssinh hoạt Nhà hiếp Sắc. Thđọng bốn, Tâm bất tương ưng hành pháp lược bao gồm bao gồm hai mươi bốn:1. Đắc,2. Mạng Cnạp năng lượng,3. Chúng Đồng Phận,4. Dị Sanh Tánh,5. Vô Tưởng Định,6. Diệt Tận Định,7. Vô Tưởng Báo,8. Danh Thân,9. Cú Thân,10. Văn Thân,11. Sanh,12. Trụ,13. Lão,14. Vô Thường,15. Lưu Chuyển,16. Định Dị,17. Tương Ưng,18. Thế Tốc,19. Thứ Đệ,đôi mươi. Thời,21. Phương,22. Số,23. Hòa Hợp Tánh,24. Bất Hòa Hợp Tánh.

Thứ năm, Vô vi pháp lược gồm gồm sáu:1. Hư Không Vô Vi,2. Trạch Diệt Vô Vi,3. Phi Trạch Diệt Vô Vi,4. Bất Động Diệt Vô Vi,5. Tưởng Thọ Diệt Vô Vi,6. Chân Nlỗi Vô Vi.Nói về vô ngã lược gồm nhị thứ: Bổ-đặc-già-la vô vấp ngã, pháp vô vấp ngã.

Luận Đại Thừa Trăm Pháp Minh Môn

Hòa Thượng Tuim Hóa giảngtừ ngày 17 tháng 5 đến ngày 7 tháng 6 năm 1970 trên San Francisco, Mỹ Quốc.TựaĐức Phật thuyết pháp hotline là Kinc học tập. Luật học tập, giới vẻ ngoài vì Phật dụng cụ. Luận học tập là hồ hết trứ tác của clỗi Tổ. Kinc thì hiển bày về Định học tập. Luật thì hiển bày về Giới học tập, còn Luận thì hiển bày về Huệ học tập, Tức là tu dưỡng mang đến trí huệ.Từ dịp Phật Giáo Giảng Đường được sáng lùa tới nay, nói cách khác đấy là lần trước tiên chánh thức giảng “Bách Pháp Minh Môn Luận”. Tuy tự trước đang bao gồm người giảng qua luận này cơ mà chỉ giảng giải siêu đơn sơ bao quát. Bây tiếng bọn họ cảnh giác lý giải tường tận hơn. Ở Tây phương thơm, phương pháp giảng giải như vầy không nhiều do không nhiều người giảng Luận này, buộc phải quý vị không có cơ hội nghiên cứu và phân tích rõ ràng. Nếu quý khách chẳng biệt lập về Luận này thì chẳng rõ đường lối tu hành. Nếu chẳng rõ con đường lối tu hành tất cần thiết thành Phật được. Không thể thành Phật thì vĩnh viễn bị luân hồi trong lục đạo trường đoản cú đời này cho đời khác, sanh rồi lại bị tiêu diệt, bị tiêu diệt rồi lại sinh. Khi sanh ra bị hồ nước đồ mê muội, chưa biết - Tại sao mình sinh ra đây? Đợi cho đến khi bị tiêu diệt, vừa ước ao biết, tuy vậy thời gian cũng quan trọng chờ đón quý vị được, rồi lại hồ nước đồ nhưng mà bị tiêu diệt đi! Tại sao quý vị từ đầu đến cuối vẫn trù trừ được cụ thể nlỗi thế? Đó cũng trên do khách hàng đang không suy nghĩ tưởng cho “Bách Pháp Minch Môn Luận” này và cũng đang không đạt được ý chỉ của chính nó. Cho yêu cầu khách hàng mới - sanh ra hồ nước đồ, chết đi cũng hồ nước đồ gia dụng. Vậy rồi cứ đọng xung quanh quẩn sanh sanh tử tử, tử tử sanh sanh mãi trong sáu nẻo luân hồi.Bây tiếng chúng ta bắt đầu giảng về Bách Pháp Minh Môn Luận. Thế làm sao Điện thoại tư vấn là Bách Pháp Minch Môn Luận? Có vị bảo: “Từ trước đến lúc này tôi chẳng hầu như không thấy bộ luận này mà đến cả thương hiệu, tôi cũng chẳng nghe qua nữa!”

Không sai! Quý vị vô cùng thật thà với siêu trực tiếp thắn đấy. Quý vị biết thì nói biết, đo đắn thì nói do dự, người như thế còn có thể dạy được. Chỉ sợ khách hàng lừng chừng nhưng mà nói biết. Đợi cho đến lúc bao gồm người hỏi khách hàng -biết cầm cố như thế nào, thì khách hàng trả lời rằng: “Ư! Tôi quên rồi!” Thế thì lỗi bét hết. Quý vị chẳng biết cơ mà nói biết, đó là từ Lúc dối bản thân, chẳng phải dối tín đồ cơ mà chính là dối gạt bản thân. Chẳng biết chỉ ra rằng biết, chẳng làm được cho là có tác dụng được, tôi nói mang đến khách hàng biết chính là các loại fan ngốc si, mê muội nhất!

Ví nhỏng từ mình vốn chưa tồn tại nghe qua về Bách Pháp Minc Môn Luận mà lại khi tất cả fan hỏi: “quý khách biết quyển Bách Pháp Minch Môn Luận không?” Thì các bạn lại nói: “Ờ, biết chứ!” Người ta lại hỏi tiếp: “ Vậy chớ quyển kia nói đến phần nhiều gì?” Quý vị coi đó bắt đầu đầu thì nói biết, mang đến thời gian hỏi cụ thể, ngôn từ thì lại nói là quên rồi. Đó Gọi là - không biết chỉ ra rằng biết, ko biết tới được, chẳng gọi nhưng mà cho rằng gọi, chẳng tỏ nhưng mà chỉ ra rằng tỏ. Đó là hạng tín đồ dại si tốt nhất. Tại sao bị đầu tnhị làm cho heo? Đó bởi vì đời trước chăm giả mạo, nói - loại gì cũng biết hết, tác dụng cần đi làm việc heo vậy. Cho nên những lúc thấy loài heo tôi thiệt thương sợ chúng lắm! Chúng không biết nghe lời dạy chút nào, cũng không biết y pháp tu hành ra làm sao, chính vì như vậy bắt buộc mới đọa làm thân heo vậy!Đây chẳng đề nghị chỉ các là 100 pháp nhưng mà vốn có đến 660 pháp. Cũng chưa phải chỉ tất cả 660 pháp vì chưng nếu như tính ra từ thời gian thuở đầu thời gồm cả 8 vạn 4 nngu pháp, các như thế. Trước hết đức Phật thổ lộ 8 vạn 4 nngây ngô pháp môn, từng từng pháp môn đa số là tuyến phố đi đến vị trí thành Phật. Về sau nhân do chúng sanh cnạp năng lượng tánh vượt ngớ ngẩn muội với số lượng 84.000 thật là vô số. Cho buộc phải đức Di Lặc Bồ Tát tự bi, chọn ra trong số 84.000 pháp môn nhưng lập ra bộ “Luận Du Già Sư Địa” (Yochararyabhungươi Shastra), có 660 pháp. Nhưng 660 pháp vẫn còn những, nếu như chỉ riêng rẽ nói đến danh tướng mạo thôi, cũng phải mất mấy năm mới ghi ghi nhớ được. Sau đó, Ngài Thiên Thân Bồ Tát cửa hàng gần kề biết cnạp năng lượng tánh Đại vượt của bọn chúng sinh vào đời vị lai ham mê qua loa nlắp gọn, nên chọn ra phần đề cương cứng khế lãnh về tối xung yếu của Du Già Luận, 660 pháp nhưng biên thành 100 pháp. (Cương là phần nhiều tua dây chủ yếu. Đề cưng cửng là hoàn toàn có thể mang phần lớn sợi dây chủ quản này nhằm sản xuất thành mạng lưới. Khế lãnh là từ chữ phần cổ áo nhưng ra như sửa lại phần cổ áo cũng biểu hiện sự chỉnh tề tức thì nthêm.) Lại từ bỏ 100 pháp này tạo thành bộ Bách Pháp Minc Môn Luận, khôn cùng tương thích cho cái đó sinh có căn uống tánh Đại vượt, gọi qua dễ hiểu, dễ lưu giữ. Vì 100 pháp đơn giản cụ thể cần chẳng cần phải mất một thời hạn dài mấy năm để ghi lưu giữ các danh tướng mạo.

Sở luận này so với tín đồ ngây ngô độc nhất chỉ việc một giờ đồng hồ cũng hoàn toàn có thể nhớ ở trong được. Còn đối với những người dân hợp lý thì rất có thể nắm rõ được 100 pháp này trong vòng mười phút ít thôi. Quý vị thấy tất cả nkhô cứng không? Vậy chúng ta cần phải nắm rõ 100 pháp này, do đó cũng là cửa ngõ ngỏ tắt lấn sân vào cửa Phật pháp. Cho nên người ta gọi là “Minch Môn” tức minh bạch pháp nầy thì đặng vào cửa Phật pháp.

Xem thêm: Tuyển Tập Cách Luyện Giọng Nói Hay Và Truyền Cảm Chinh Phục Đối Phương

Trước khi giảng về Luận 100 pháp minh môn, tôi gồm vài ý kiến. Ví nhỏng sinh hoạt Tây phương tất cả một trong những tín đồ giảng về Phật pháp mà lại tôi đã gặp gỡ, vẫn nghe qua. Nếu quý khách muốn hỏi chúng ta “Bách Pháp Minc Môn Luận” là gì, thì chúng ta sẽ trả lời khách hàng nhỏng sao? Họ vẫn tĩnh mịch, ko nói một lời.

Đây tuyệt đối hoàn hảo ko giống như Ngài Văn uống Thù Sư Lợi Bồ Tát hỏi cư sĩ Duy Ma Cật: Thế làm sao là đệ nhất nghĩa đế, mà cư sĩ Duy Ma Cật im lặng, chẳng đáp một lời. Sự im re sẽ là đệ nhất nghĩa đế. Vì thổ lộ có nghĩa là ly knhì đệ tốt nhất nghĩa đế. Sự yên lặng kia bộc lộ mang đến đệ tuyệt nhất nghĩa đế. Đó new chủ yếu thiệt là đệ tốt nhất nghĩa đế. Nhưng100 pháp này với đệ nhất nghĩa đế chẳng đồng, tức là nhất định cần nói ra. Nếu chẳng nói, cđọng một mực nhắm đôi mắt ngậm mồm, ngụy trang giống hệt như vậy rồi bảo rằng - tôi học tập theo đệ độc nhất vô nhị nghĩa đế, sẽ là sai lạc rồi. Tại sao thế? Tại vị 100 pháp này nhất mực đề nghị nói ra. Nếu chẳng nói thì không có phương pháp như thế nào diễn bày 100 pháp này cho được. Thế tại vì sao bọn họ chẳng nói? Đó vày trong tâm chúng ta chẳng rõ. Đừng nói bỏ ra đến 100 pháp mà ngay cả một pháp cũng không hiểu; vày không hiểu một pháp làm sao bắt buộc chúng ta mới theo câu “vô pháp khả ttiết.” Quý vị ao ước hỏi họ, nói những gì thì chúng ta chỉ hoàn toàn có thể trừng trừng đôi mắt làm phương diện quỷ, còn ko thì trương khẩu há mồm: “Hừ, là vậy đó!” Quý vị nói bao gồm đáng buồn không? Nhưng một pháp bọn họ cũng thiếu hiểu biết, cũng không nói được, vậy và lại còn nói “pháp” ko kể phạm vi 100 pháp nữa. Họ nói nên nói trái, nói dọc nói ngang, nói trước nói sau, nói trên nói dưới. Những bạn không hiểu biết Phật pháp liền nói: “Ồ! Vị này thuyết pháp tuyệt quá!” Nhưng so với tín đồ nào phát âm Phật pháp, new nghe qua ngay tức thì nói: “Ủa! Nói vật gì bừa bãi cố kỉnh, ổng đã giảng cái gì vậy!”

Giống nlỗi kẻ làm chi phí giả để dối gạt những người dân bên quê mà lại phần đông những người nầy chần chừ phân minh đâu là thật, trả. Đợi cho thời gian, địa điểm in chi phí mang lại đối chiếu thì mới có thể có thể minh chứng được thật, giả. Nghe pháp tương tự như nạm, họ bắt buộc bao gồm trạch pháp nhãn. Thế như thế nào là trạch pháp nhãn? Tức là biết gắng làm sao là pháp, là phi pháp, lây nhiễm pháp tịnh pháp, thiện tại pháp ác pháp cùng tà pháp giỏi chánh pháp. Nếu quý khách riêng biệt, thấu đáo như vậy rồi, đó new thiết yếu thật bao gồm trạch pháp nhãn vậy. Ý nghĩa của trạch pháp chẳng yêu cầu nói rằng quý vị thấy fan tngày tiết pháp bao gồm giọng phệ, biết tán xướng lại còn dìm xướng hay nữa, làm cho quý khách mê mẫn tinh thần. Vì bị âm tkhô giòn của tín đồ ấy cứ du dương bên tai mang lại nỗi buổi tối ngủ cũng không được. Quý vị thấy gồm thiệt đáng thương không? Tôi ni thì sao? Tôi chần chờ hát xướng đưa ra mà lại chỉ biết nói vài câu mang đến quý vị nghe thôi.Trọn quyển này chia ra có tác dụng tứ phần để giảng:I. Giải yêu thích tổng thể về danh đềII. Người tạo nên luậnIII. Dịch giảIV. Giải thích hợp hiếm hoi về văn nghĩa (Biệt giải văn nghĩa).I. Giải Thích Tổng Quát về Danh ĐềBây giờ giảng đề mục, mà lại ao ước lý giải về luận đề này trước nên giải thích 100 (bách) pháp.“Bách Pháp” (trăm pháp) chính là “một mà lại mười, mười nhưng mà trăm” là một trăm, bởi một mang đến mười, mười đến trăm, có rất nhiều pháp như thế. Trăm pháp hoàn toàn có thể chia ra có tác dụng năm loại: Tâm pháp, Tâm cài pháp, Sắc pháp, Tâm bất tương ưng hành pháp và Vô vi pháp.Trăm pháp có nhỏng sau: 8 Tâm pháp51 Tâm mua pháp 11 Sắc pháp24 Tâm bất tương ưng hành pháp 6 Vô vi phápkhi giảng mang lại phần chánh văn tôi sẽ lý giải tỉ mỉ rộng, còn giờ đây quý khách chỉ việc nghe qua danh từ bỏ thôi.“Minh Môn”: Chữ Minh trong chữ minc môn tức là minh bạch, cũng chẳng đề nghị dại tê mê mà là nắm rõ. Hiểu rõ đều gì? Hiểu rõ 100 pháp. Hiểu rõ tuyến phố dẫn vào cửa ngõ ngỏ của 100 pháp thì rất có thể tu hành được rồi.“Luận” là nghị luận, luận ttiết, ngữ luận, bàn thảo, biện luận cùng nghiên cứu và phân tích. Luận như vậy nào? cũng có thể nói là luận bàn. Thảo luận tức là bọn họ thuộc lại bàn thảo, phân tích. Tôi tâm sự, ví như quý khách Cảm Xúc pháp nầy sai trái, quý vị rất có thể chỉ dẫn nguyên nhân để bàn thảo cùng với tôi. Nghị luận là khách hàng trình diễn đạo lý của quý khách, tôi trình diễn đạo lý của tớ, họ cùng cả nhà đem mọi chủ kiến đó ra so với. Luận cũng có thể nói là đàm luận, chúng ta cùng cả nhà nghiên cứu pháp nầy. Pháp chẳng cần là pháp của tôi cơ mà là Phật pháp. Tôi giảng Phật pháp. Bất cứ ai thấy tôi giảng điều gì bất ổn thì có thể trình bày nguyên do nhằm họ thuộc phân tích.

Bất luận là fan từ đâu cho, nếu trình diễn được lý do gì, tôi các vui lòng trả lời tất cả. Đây là bao gồm đến rất nhiều tín đồ bên trên toàn trái đất như fan Mỹ, bạn Hoa xuất xắc fan Nhật. Không luận là fan của quốc gia nào, thậm chí là cho tới những người tự mười pmùi hương mang đến, tôi phần nhiều vui mắt đáp án. Thế như thế nào là nói từ mọi mười pmùi hương đến? Nhân bởi vì hiện đại có máy bay và trực thăng, có thể từ bỏ bên trên trời xuống đất; lại hoàn toàn có thể ngồi tàu tbỏ từ bỏ đại dương đến, cũng giống như trường đoản cú đất mang đến. Cho đề nghị tôi nói bạn tự mười pmùi hương đến, tôi đa số hoàn toàn có thể đáp án cho họ. Chỉ cần có sự việc để hỏi là toàn bộ chúng ta có thể mở một cuộc họp nhằm cùng mọi người trong nhà đàm luận về Phật pháp. Không luận quý khách là tín đồ gia dụng Phật giáo tuyệt tín thứ của bất cứ tôn giáo nào, nếu gồm thắc mắc, tất nhiên tôi sẽ lời giải. Dù thắc mắc có khó mang lại vậy nào đi nữa, tôi khăng khăng đã sử dụng thanh kiếm trí huệ nhằm chặt kết thúc trừ sự nghi vấn với hoàn toàn có thể giảm ngừng loại lưỡi của người gàn mê man để thay đổi lại chiếc lưỡi trí huệ. Tôi hoàn toàn có thể thay đổi lưỡi tín đồ, cũng rất có thể đổi chất xám hồ nước vật thành chất xám sáng suốt. Những ai có chất xám mê muội chưa biết thức tỉnh giấc thì cđọng mang đến, nhưng mà câu hỏi có tác dụng này chưa hẳn miễn giá thành à! Tức nên trả phí tổn tổn và chỉ còn tốn khoảng tầm mười nngốc đô là có thể đổi được một bộ óc mới.Bây giờ đồng hồ liên tiếp giảng chữ “Luận”. Tại sao vừa rồi, tôi nói “Bách Pháp Minh Môn Luận” nhất thiết rất cần được nói? Chẳng tất cả cách như thế nào nhằm không nói, cũng chính vì tất cả chữ Luận và luận tức là phải nói. Nhưng nói như thế nào? Nói gì là “phải” (thị), gì là “chẳng phải” (phi). Đó là chân thành và ý nghĩa thứ nhất của chữ Luận. Phải thì chính là bắt buộc, quấy đó là quấy. Không thể lấy phải làm quấy, cũng không thể lấy quấy làm cho buộc phải. Cho đề nghị, cần được luận ví dụ vấn đề, thí nhỏng đối với fan xuống tóc mà nói - tu hành là cần, chẳng tu hành là sai.Ý nghĩa đồ vật nhì của luận là thảo luận về chánh tà. Tà một mực là tà, chánh nhất quyết là chánh, quý vị quan trọng lấy tà làm chánh, rước chánh có tác dụng tà, vì thế rất cần được trao đổi.Ý nghĩa đồ vật tía là trao đổi về thiện ác. Thiện tại cố định là thiện nay, ác cố định là ác. Quý vị thiết yếu lấy ác làm thiện tại, cũng tất yêu đem thiện làm ác.Ý nghĩa trang bị tư là trao đổi về nhân quả. Nhân khăng khăng là nhân, quả nhất quyết là trái. Quý vị bắt buộc rước nhân có tác dụng quả, lấy trái làm nhân, nhân quả rất cần được tách biệt cụ thể.Ý nghĩa thứ năm là thảo luận về lan truyền tịnh. Quý vị cần thiết rước lây truyền có tác dụng tịnh tốt lấy tịnh làm lây truyền. Không thể điên hòn đảo thân thị với phi. Luận có nghĩa là rước toàn bộ vấn đưa ra để rõ ràng mang đến cụ thể.Luận cũng hoàn toàn có thể biến hóa cải, biến hóa thị (phải) thành phi (quấy), biến hóa phi thị thành. Bỏ chiếc phi đi thì đó là “thị”, quăng quật thị đi rồi Tức là phi vậy. Nhưng cũng nói cách khác - thị không tránh phi cùng phi không rời thị; tức thị tức phi, tức phi tức thị; tức thiện tức ác, tức ác tức thiện; tức chánh tức tà, tức tà tức chánh; tức nhân tức trái, tức quả tức nhân; tức tịnh tức lây lan, tức lây lan tức tịnh. Quý vị coi luận này dù ra sao hồ hết hoàn toàn có thể trao đổi được cả, chỉ sợ tốt nhất là quý vị không tồn tại luận tngày tiết thôi. Nếu quý vị bao gồm điều bàn bạc như thế nào thì đến nhưng mà đàm luận, nói - thị là phi, phi là thị, sao cũng rất được hết.

Luận là nghiên cứu và phân tích sự việc thị phi cần quấy. Quý vị nói: “Thế thì sự thể như thế nào?” Quý vị chả biết thì cần học, học hoàn thành rồi tất đã biết ngay lập tức, diệu chính là ở đoạn này.Quý vị biết Phật pháp không nhiều thì cần thiết cho doanh nghiệp biết những, nếu biết các cũng cần thiết nói là mình biết ít.Phần bên trên là lý giải sơ lược về đề mục của quyển Bách Pháp Minch Môn Luận.II. Người Tạo LuậnThiên Thân Bồ Tát sản xuất.

*

Thiên Thân Bồ Tát

Bây tiếng giảng về fan sản xuất Luận. Người viết cỗ Luận này là Ngài Thiên Thân (Vasubandhu), cũng Gọi là Thế Thân. Vì sao gọi là Thiên Thân? Nhân bởi vì tất cả bạn nói rằng: “Ngài là bạn bè của thiên công ty. Thiên chủ là anh của Ngài”. Rốt cuộc đúng hay là không đúng, điều này ko mấy đưa ra đặc trưng để search tòi khảo bệnh. Đây chỉ nên bí quyết nói của một số trong những người như thế nào kia. Vậy sau cuối Ngài gồm từng nào anh em? Ngài tất cả toàn bộ nhì bằng hữu, đầy đủ Hotline là Bà-tẩu-bàn-đẩu, đó là tên gọi phổ biến cũng là phát âm trường đoản cú giờ Phạn. Vậy còn thương hiệu riêng rẽ là gì? Anh cả Gọi là Vô Trước (Asanga), mang đến Ngài là Thiên Thân, cùng em nhỏ nhất là Tỷ-lân-trì-bạt- bà (Virincivatsa). Tỷ-lân-trì (Virinci) là tên gọi mẫu thân của Ngài. Bạt-bà (vatsa) dịch theo giờ đồng hồ Hoa nghĩa là Nhi tử (con), do vậy có nghĩa là bé của bà Tỷ-lân- trì.

Ba bằng hữu Ngài Thành lập và hoạt động sau khoản thời gian Phật diệt độ 900 năm. Tất cả gần như là những người sáng ý phi thường, dẫu vậy thông minh là thông minh vậy thôi, bởi vì mọi cá nhân đều sở hữu đa số biên kiến riêng biệt. Bất quá, đó chẳng qua là câu chuyện trước đây còn trong tương lai khi làm rõ rồi thì chúng ta không thể điều này nữa. Bởi vì chưng anh cả Vô Trước mê thích vô trước, không chấp trước đưa ra – vô ssinh sống chấp trước, chỉ riêng rẽ ái kính Phật giáo Đại thừa, không phù hợp Tiểu vượt. Còn Ngài Thiên Thân Bồ tát thì ngược chở lại, Ngài chấp vào pháp Tiểu quá, cho pháp Tiểu quá bắt đầu là Phật pháp bao gồm thiệt duy nhất, yêu cầu siêng học tập Phật giáo Tiểu thừa. Chẳng phần đông Ngài học hành Phật giáo Tiểu vượt mà lại còn hỗ trợ mang đến Tiểu vượt bài báng Đại thừa, trình độ chuyên môn phá hoại Đại vượt Phật giáo nữa. Ngài chẳng tin những khiếp như Pháp Hoa, Lăng Nghiêm, Hoa Nghiêm. Quý vị coi đó! Anh thì học tập Đại thừa cơ mà chẳng diệt báng Tiểu quá. Còn người em thì vắt nào? Đã học Tiểu quá mà lại chuyên môn phê bình Đại quá, thậm chí còn hy vọng hủy diệt Đại vượt nữa.

Bây tiếng trước nói đến vấn đề đấu pháp của nhì bạn bè. Thật ra chẳng đúng ví như nói- hai bạn cùng mọi người trong nhà tranh cãi với nhau nhưng chỉ riêng rẽ nói gồm tín đồ em là ao ước chiến đấu thôi. Ngài Thiên Thân Bồ Tát là fan học Tiểu quá trình độ bài xích bác bỏ anh bản thân theo giáo pháp Đại quá là không ổn. Nhưng anh của Ngài từ đầu mang đến cuối chẳng phải nói Tiểu thừa Phật giáo đúng hay là không đúng. Vì niềm tin Đại vượt Phật giáo cốt mang “chẳng đúng” để cũng bao gồm vào trong, cho nên vì vậy so với vấn đề làm của người em, Ngài chỉ tmùi hương xót chớ chẳng chút oán hận, mà hơn nữa luôn luôn luôn kiếm tìm cách để độ mang đến em.

Thế là Ngài viết một lá thơ gởi cho những người em nói rằng: “Chúng ta vốn là nhị em thơn tình với nhau, Mặc dù địa điểm học của mọi cá nhân những không giống nhau. Nhưng thiệt ra bọn họ vẫn chính là đồng đội ruột, crúc là em ruột của tôi. Còn tôi là anh cả của chú. Đó là điều hoàn hảo và tuyệt vời nhất chưa phải giả. Chú cũng yêu cầu tin tưởng là thật cơ mà tôi cũng tin cẩn quả như vậy. Bây giờ tôi biết tôi sắp bị tiêu diệt, tôi mong muốn thấy phương diện chú một lượt, vả lại cũng đều có một chút việc tưởng rằng chụ có thể giúp cho tôi được vừa ý. Như quả chụ không hỗ trợ tôi thoả mãn cthị trấn này, dĩ nhiên cho bị tiêu diệt tôi cũng không nhắm mắt được.”Dù Thiên Thân Bồ Tát ko phù hợp Đại thừa Phật giáo, nhưng mà Lúc vừa coi bức thỏng của tín đồ anh cùng với rất nhiều lời lẽ tha thiết, rằng anh bản thân sắp đề xuất chết, hy vọng cầu chạm chán khía cạnh mình. Quý vị thử coi, tín đồ em sao lại chưa tới gặp gỡ phương diện fan anh mang đến được? Tuy cả hai tin phụng đạo giáo rất khác nhau, anh học tập Đại quá, em học tập Tiểu thừa, nhưng mà lúc chứng kiến tận mắt kết thúc bức thơ, tín đồ em vô cùng cảm đụng cần ra quyết định cần đi chạm chán anh bản thân lần sau chót. Ngài Thiên Thân Bồ Tát vừa thấy người anh ngay tức thì hỏi ngay:- “Sư huynh viết thỏng bảo em rứa anh có tác dụng chút việc, nlỗi trái em không giúp được thì anh bị tiêu diệt sẽ không còn nhắm mắt, vậy sau cùng anh bảo em làm cho chuyện gì đây?”- “Anh ước ao nhờ vào em sống lại đây tụng dùm anh cỗ Kinc Pháp Hoa, Lăng Nghiêm và Hoa Nghiêm.”Người anh biết rõ em mình logic khác thường, dù bất kể sách gì, nếu hiểu qua một lần tức hồ hết ghi nhớ, lâu dài luôn nhớ. Bấy giờ đồng hồ trong tâm Thiên Thân Bồ Tát suy nghĩ rằng: “Lần này bởi khiến cho anh mình được vừa lòng, dù bản thân ko yêu thích nhưng lại cũng chỉ tụng một đợt thôi!” Nghĩ thế cho nên Ngài thuận ý ngay. Tụng dứt bố bộ gớm Đại vượt “Pháp Hoa, Lăng Nghiêm, và Hoa Nghiêm” Ngài hoát nhiên phân biệt, rõ thấu phần đông gì bản thân đang không đúng như: chế nhạo đại vượt Phật giáo, phỉ báng bom tấn Đại vượt, nhận định rằng hầu như khiếp này là hàng fake. Giờ phía trên biết là mình đã nhầm lẫn, nên Ngài khôn xiết ăn năn hận nghĩ: “Phải làm thế nào đây?” Tâm Ngài bi đát pnhân hậu áo não và trường đoản cú trách:

“Từ trước ta đã hết sức bỏ báng Đại vượt Phật giáo, ta vẫn sản xuất tội trạng rất nhiều, nhất thiết yêu cầu đọa địa ngục! Cái lưỡi của ta tai sợ hãi thừa đỗi đi. Ta hy vọng lấy dao cắt bỏ cái lưỡi của bản thân mình cho rồi.”Tại sao thời gian trưa này tôi nói, mong muốn giảm lưỡi fan, như cắt cái lưỡi của bạn ngu mê mẩn ngu độn? Chính vì câu chuyện của Tổ sư Thiên Thân, vị Bồ Tát này sám hối bằng phương pháp trường đoản cú giảm mang lưỡi ngớ ngẩn ham mê đần độn của chính bản thân mình. Ngài nói, hy vọng cắt lưỡi như vậy, quý vị thấy gồm nguy hiểm quá không? Tất cả chúng ta thử tưởng tượng, nếu như trường đoản cú bản thân nắm dao rồi kéo lưỡi trực tiếp ra nhằm cắt bỏ, kia chưa phải là 1 trò nghịch hoặc chuyện nói nghịch đâu. Bởi vì chưng Ngài thật ý muốn giảm lưỡi bản thân mà!Vô Trước Bồ Tát đứng một bên thấy chọa tượng như thế, hết sức kinh kinh nói:

- “Nhị đệ, em làm gì vậy? Mau nói mang lại huynh nghe đi!”

Bây tiếng Thiên Thân Bồ Tát đáp lại bởi một giọng khôn cùng bi ai:

-“Cái tội của em thiệt không thể dung vật dụng, vày từ bỏ trước em đang bỏ báng Đại vượt Phật giáo một giải pháp thừa đáng. Bây giờ em vừa hiểu được bố bộ khiếp Pháp Hoa, Lăng Nghiêm và Hoa Nghiêm new hiểu được đạo giáo Đại quá thừa ư vi diệu! thuở đầu em vẫn rất lực bỏ báng Đại vượt, tội này lẽ nào khăng khăng ko đọa vào âm ti Bạt-thiệt sao? Bây giờ còn sinh sống, nghĩ rằng- em bắt buộc giảm vứt đầu lưỡi đi để đền rồng bù lại lầm lỗi xưa vậy.”Ngài Vô Trước Bồ Tát ngay tắp lự khuim rằng:- “Nhị đệ, em tránh việc khờ dở hơi, dại dột mê mệt điều này. Em hoàn toàn có thể đổi lưỡi được mà!”.- “Làm gắng làm sao để đổi đây?”- “ban sơ em đã sử dụng nó để hủy báng kinh điển Đại vượt. Bây giờ đồng hồ em thay đổi cách nói theo là sử dụng lưỡi của em để tán thán bom tấn Đại thừa. Nhỏng ráng không được sao? Hà vớ lại nên cắt bỏ nó chớ.”- “Đúng rồi! Nếu nhỏng em cắt vứt lưỡi đi thời cũng không hỗ trợ được gì mang đến bom tấn Đại vượt. Trái lại trường hợp em không giảm lưỡi, thì em có thể bao gồm cần sử dụng lưỡi hũy báng trước kìa quay lại xưng tán Đại vượt Phật giáo, như thế thì chẳng xuất xắc rộng sao?”Ngài Thiên Thân vừa nghĩ như vậy xong xuôi, trí huệ vốn sẵn của Ngài cũng tự nhiên hiện tại bày. Thế rồi, Ngài lập ra cỗ Bách Pháp Minc Môn Luận với nhịp văn uống trôi rã, một mạch từ trên đầu mang lại cuối.Thiên Thân Bồ Tát gồm dũng khí không hề nhỏ. Ngài bao gồm thiệt là 1 trong những bé tín đồ biết cải ăn năn hoàn toàn. Cho yêu cầu từ bỏ kia sau này tất cả mọi bộ luận Ngài viết đều là tán thán Đại quá và đốt không còn các sách Ngài chê bai Đại quá Phật giáo bữa trước. Vì núm hiện nay chỉ còn gìn giữ phần đông bộ luận tán thán Đại quá Phật giáo mà lại thôi.Nlỗi trên là nói tới chuyện của Tổ sư Thiên Thân, tiếp theo là phân tích và lý giải hai chữ Bồ Tát. Bồ Tát cũng Có nghĩa là Bồ-đề Tát-đỏa. Người Hoa mê say nói nắm gọn gàng, nên chỉ có thể xưng là Bồ Tát. Bồ-đề-tát-đỏa là giờ Phạn, dịch là “giác hữu tình”, cũng điện thoại tư vấn là “lãng mạn giác”. Thế làm sao là “giác hữu tình?” Giác này là giác ngộ, tuy nhiên giác ngộ ai? Giác ngộ toàn bộ loài hữu tình. Đó là 1 trong những lối lý giải. Nếu trường đoản cú mình giác ngộ, trường đoản cú mình khai mnghỉ ngơi trí huệ, lại đem sự giác ngộ ấy nhằm thức tỉnh giấc toàn bộ bọn chúng lãng mạn khác. Thế nào là “lãng mạn giác?” Bồ Tát cũng là 1 trong chúng thơ mộng, cũng là 1 trong chúng sinh, mà lại chẳng qua Ngài vẫn giác ngộ rồi. Ngài là 1 trong những chúng sinh giác ngộ trong những những bọn chúng sanh. “Giác hữu tình” là bọn chúng sinh đã giác ngộ, rồi giác ngộ lại những bọn chúng sanh không giống. “Hữu tình giác” Tức là một người vẫn giác ngộ trong những những chúng sanh, này cũng là Bồ Tát vậy.Vì danh xưng Bồ Tát rất thú vị đẹp mắt, cho nên vì thế có nhiều người ao ước làm Bồ tát, cũng muốn từ phong cho khách hàng loại nhãn hiệu Bồ Tát. Rồi còn bảo các người điện thoại tư vấn bản thân là Bồ Tát. Vì thay, tín đồ xuống tóc nghỉ ngơi Trung Hoa phần nhiều xưng tán, đánh giá cao với nhau: “A! Lão Bồ Tát, ‘Ngài...’ đang đi đến rồi!”

“Đúng vậy, Lão Bồ tát, Ngài đang đi đến rồi!” Đó là câu mà lại những người dân xuất gia dùng để làm chào hỏi lẫn nhau. Tiếng xưng hô Bồ Tát là nằm trong về người kế bên tôn xưng mình, chớ chẳng yêu cầu bản thân từ bỏ bảo cùng với người: “Ông nên được gọi tôi là Bồ Tát đi!” Ngài Thái Hư đã từng có lần nói: “Mọi fan nên người ta gọi tôi là Bồ Tát. Vì sao? Vì tôi vẫn là Tỳ kheo nhưng chưa thành Phật.” Tức là nói, tôi sẽ tbọn họ giới rồi, lại tbọn họ thêm giới Bồ Tát nữa. Cho yêu cầu quý khách không nên được gọi tôi là Tỳ kheo nhưng nên gọi tôi là Bồ Tát. Nhưng không được xưng tôi là Phật, do tôi chưa thành Phật.” Ngài nói như thế cũng không khăng khăng là bảo fan ta điện thoại tư vấn Ngài là Bồ Tát, chẳng qua là Ngài nói chơi với mọi người vậy thôi! Vì Đại sư Thái Hư xưa cơ cũng bao gồm thiệt là Bồ Tát. Quý vị có điện thoại tư vấn Ngài là Bồ Tát hay không, Ngài vẫn chính là Bồ tát. Gọi một giờ đồng hồ Bồ Tát thì Ngài ko thêm được chút ít gì. Không gọi là Bồ Tát thì Ngài cũng chẳng mất đuối bỏ ra. Ngài vắt ý chơi cợt với những chúng sinh lẩn thẩn muội cơ mà thôi! Phật sống Kyên Sơn cũng có thể có một lời nói tương tợ: “Quý vị đề nghị gọi tôi là Phật sống đó!” Điều này cũng có thể có ý nghĩa sâu sắc y hệt như mẩu truyện của Đại sư Thái Hư.Vậy tất cả đề xuất Thiên Thân Bồ Tát trường đoản cú mình viết câu “Thiên Thân Bồ Tát tạo” trên cỗ Luận Bách Pháp Minc Môn không? Không cần ráng. Hiện giờ, Ngài chỉ viết câu: “Thiên Thân tạo”. Nhưng vày lớp bạn hậu học tập ước ao tôn trọng Ngài bắt buộc đề thêm danh hiệu “Bồ đề Tát đỏa” (Bồ tát) như thế. Tôi tin rằng Thiên Thân Tổ Sư tuyệt vời ko lúc nào viết cung ứng danh nghĩa Bồ Tát điều đó.Chúng ta địa thế căn cứ vào đặc điểm này nhằm phân tích học hỏi và giao lưu nhưng mà không nên si mê cầu lừng danh. Cổ ngữ có câu: “Thượng sĩ vô danh, hạ sĩ háo danh” - Bậc thượng sĩ thì không muốn tiếng tăm, kẻ hạ sĩ thì mê mẩn danh. Vậy khách hàng mong làm thượng sĩ cũng khá được, mong làm cho hạ sĩ cũng xong xuôi. Đó là trọn vẹn vị chính khách hàng ra quyết định.Đến chữ “tạo” tức là chế tác tác, cũng chính là trứ tác. Thiên Thân Bồ Tát viết bộ “Luận Bách Pháp Minc Môn” vô cùng ngắn cần tôi hi vọng đã giảng kết thúc trước lúc knhị khóa đào tạo và huấn luyện hnai lưng.III. Dịch GiảĐời Đường, Ngài Tam Tạng Pháp Sư Huyền Trang dịch.

*

Pháp sư Huyền Trang

Bây tiếng giảng cho người phiên dịch. Bộ luận này vị Ngài Thiên Thân Bồ Tát viết, dẫu vậy Ngài viết bằng tiếng Phạn, cũng là một trong những các loại cổ văn uống của Ấn Độ, đề xuất cần được phiên dịch nhằm cho tất cả những người Ấn Độ cùng fan quốc tế gọi được. Vì cố gắng lại đề nghị thêm người thông dịch. Hôm nay bọn họ nhân cỗ luận này mà lại gọi được toàn bộ Phật pháp nhằm nương theo đó mà tu hành và đông đảo nhờ vào bạn thông ngôn góp họ đấy. Cho bắt buộc chúng ta nên biết người thông ngôn bộ luận này là ai? Và Ngài đã hiến đâng rất nhiều gì mang đến Phật giáo.“Đường” đó là đời nhà Đường. Vào thời đại bên Đường có một vị xuất gia, là bạn sẽ góp sức cho Phât giáo béo phệ duy nhất, nói theo một cách khác là từ bỏ xưa tới nay không có ai bởi vị Pháp sư này. Ngài bọn họ Trần, phụ vương của Ngài là một trong những vị quan tiền nghèo, chẳng yêu cầu là quan liêu bao gồm tài chính. Vì sao thế? Vì tín đồ chẳng thụt két, chẳng mong mỏi tài chính bách tính, thậm chí cho tiền tài chánh bao phủ bạn cũng chẳng yêu thích. Chẳng y như những người dân làm quan tiền thời bây chừ, toàn nghĩ vày lương thốt nhiên quá không nhiều đề xuất cần kiếm tìm các mưu thiết bị và để được lợi lộc, như thương thơm mãi hay của cả Việc tận dụng bá tánh.Vị quan tiền thanh khô liêm này vị chẳng tđam mê chi phí cho nên vì thế cả đời vẫn là vị quan nghèo. Tuy là quan tiền nghèo, dẫu vậy bạn vẫn tích chứa được nhiều phước đức đề nghị mới sinh ra được mấy fan đàn ông hiếu hạnh cùng riêng có hai vị xuất gia. Anh của Ngài Huyền Trang cũng là vị xuất gia tu đạo, giảng kinh tngày tiết pháp đương thời cực kỳ đạo hạnh. Còn Huyền Trang Pháp sư thì sao? Ngài xuống tóc năm 13 tuổi, kế tiếp rất chăm chỉ tiếp thu kiến thức Phật pháp. Bất luận nơi nào có Pháp sư giảng gớm giỏi luật luận, mặc dù xa từng nào đi nữa Ngài cũng mọi tìm đến dự nghe, trừ phi chẳng có giảng viên bắt đầu thôi. Xa xôi bất cứ, mưa gió chẳng buộc phải, thậm chí là khi nghe tới kinh nhưng bụng đói Ngài cũng chẳng màng! Ngài hay rước pháp nhằm no lòng, lấy Phật pháp có tác dụng cơm trắng ăn uống đồ uống. Trải qua năm năm như thế, sau đó Ngài new tbọn họ Cụ-túc giới. Trong thời hạn năm năm này Ngài cũng đi mọi nơi để nghe gớm, cầu học Phật pháp. Nhưng sau năm năm học hành, Ngài luôn Cảm Xúc đạo lý giảng giải của từng vị Pháp sư số đông ko đồng nhau; thuộc là một trong những bộ ghê kia, cơ mà vị Pháp sư này giảng nhỏng vọc, vị Pháp sư tê giảng nhỏng nọ. Các nghĩa lý của Pháp sư bao gồm trí huệ cùng với Pháp sư không trí huệ lại có phần xung chợt với nhau. Song, chưa phải Ngài Huyền Trang chưa knhì ngộ, không tồn tại trạch pháp nhãn, chả biết fan nào đúng, tín đồ như thế nào chẳng đúng nhưng mà sự thật là vậy. Cũng như ngày qua tôi nói:

“Nếu quý khách gọi Phật pháp thì vẫn biết người như thế nào giảng đúng hay không đúng. Nếu không hiểu biết thì sẽ không còn biết được những điều gì cả. Cho bắt buộc tôi nói, hát lớn lên một chút ít, fan chẳng hiểu Phật pháp cho rằng đó là Phật pháp, còn fan hiểu Phật pháp thì nói: “A! Thì ra là ổng đã hát một bài xích ca.”

Hiện nay Ngài Huyền Trang nghe nhiều cỗ kinh điều đó cùng phân biệt hầu hết đạo lý ko đồng nhau. Ngài cũng chưa biết đâu là đúng, đâu là không nên. Vậy làm thế nào đây? Ngài hoàn toàn chần chừ đề xuất nương theo lối giảng pháp của vị Pháp sư như thế nào nữa? Rồi tiếp đến Ngài mới phân phát nguyện. Phát nguyện gì? Vì biết Phật pháp được truyền vào trường đoản cú Ấn Độ, Ngài tin yêu rằng sinh sống Ấn Độ tất yếu là nơi trường thọ Phật pháp chân chánh yêu cầu Ngài dưng sớ lên Hoàng đế Đường triều, thỉnh cầu được xuất ngoại mang lại Ấn Độ cầu pháp. Nhưng Hoàng đế cấm đoán, ko chịu đựng phê chuẩn gì cả. Ngài Huyền Trang vày chí nguyện, nguyện vọng mong mỏi đi đề xuất trong thâm tâm nghĩ: “ngọc hoàng quán triệt, ta cũng bắt buộc đi. Thà trái trách nhiệm ở trong phòng vua, cho dù nên bị chặt đầu, ta cũng cần đi cầu pháp.”

Rồi Ngài trsinh sống về ca tòng luyện tập phương pháp trèo núi qua đèo. Ngài luyện tập như vậy nào? Trong ca tòng, Ngài dựng bài bàn và ghế cao y hệt như ngọn gàng núi, rồi từ bỏ loại ghế này nhảy qua cái bàn tê. Nhảy qua hoàn thành lại từ địa điểm bộ bàn mà lại nhảy đầm lên khu vực cao hơn nữa. Từ sáng sủa tới chiều, Ngài tập tành leo núi nhảy đầm qua, nhảy lại những điều đó. Đại khái bởi vì chung quanh vị trí Ngài ở không có núi cao, cho nên yêu cầu luyện tập ngay lập tức vào ca dua của Ngài như thế. Có số đông chú tiểu Sa-di, đại Sa-di, lão Sa-di chẳng đọc Ngài sẽ làm vật gì. Họ tưởng nghĩ: Không biết Ngài làm trò hý lộng, chơi đùa gì đây? Có bạn trách nát móc nói: “Ông này chẳng lo tụng kinh tu hành đưa ra không còn, suốt cả ngày cứ đọng lo trèo khiêu vũ, chưa bao giờ ổng làm trò đời mê hoặc gì nữa.” Pháp sư Huyền Trang cũng chẳng thèm thích hợp với ai về việc “mình thích rèn luyện nhằm trèo núi Hy-mã-lạp tô.” Có số người còn cho Ngài nằm trong loại phá phách cá tính. Nlỗi núm trải qua 1 thời hạn rèn luyện nên chân với thân thể Ngài trở bắt buộc khoẻ mạnh dạn rắn rỏi hẳn ra. Sau kia Ngài trường đoản cú Trường An trở về phía Tây, khởi đầu cho cuộc hành trình dài muôn dặm. Trong thời điểm này không có vật dụng cất cánh, tàu thủy, xe tương đối giỏi xe pháo lửa, mà lại chỉ bao gồm thuyền bằng cây ko chắc hẳn rằng cho lắm. Vì không được đơn vị Vua đồng ý buộc phải Ngài quan trọng đi bằng thuyền. Ngài bèn quyết định đi bằng đường đi bộ, trải trải qua nhiều non sông vùng Tây-bá-lợi-á (Siberia) cực kỳ khó khăn rồi new cho tới Ấn Độ. Dường bắt đầu này mà Ngài đã đi được được hơn hết 10 năm. Trước Lúc đi Ấn Độ, vua Đường Thái Tông đã có lần hỏi Ngài rằng: “Trẫm cấm đoán Thầy đi nhưng Thầy cũng cố định đi. Vậy Thầy định vẫn lúc nào bắt đầu trlàm việc về?”Pháp sư Huyền Trang tâu cùng với vua Đường Thái Tông rằng: “Bây giờ đồng hồ Bệ hạ thấy ngọn cây tùng này ngã về phía tây, hóng chừng nào nó vấp ngã về hướng đông thì chừng kia tôi đang trnghỉ ngơi về.” Chớ Ngài chẳng nói thời hạn là bao nhiêu năm nữa.Pháp sư Huyền Trang đến Ấn Độ rồi, Ngài thiếu hiểu biết ngôn từ sống kia nên buộc phải trải sang một thời hạn từ tốn giao lưu và học hỏi new biết được tiếng Ấn Độ thuộc giờ đồng hồ Phạn, rồi lại cũng theo nhiều vị Pháp sư học hành Phật pháp. Tại kia Ngài chịu đựng tương đối nhiều gian khổ khốn khổ. Học thành tài xong, Ngài ngay tức thì trsinh hoạt về Trung Hoa. Lúc Ngài trsinh sống về nước quả nhiên ngọn gàng cây tùng vẫn nghiêng về phía đông. Khi kia vua Đường Thái Tôn cũng coi thấy ngọn gàng cây tùng đang nghiêng về phía đông, ngay tắp lự nói rằng: “A! Hôm ni Huyền Trang Pháp sư đang về cho địa điểm rồi chúng ta đề nghị mau ra nghinh đón.” Sau đó vua phái một số trong những viên quan lại ra Tây môn đón nhận. Quả nhiên Ngài Huyền Trang đang về mang lại nơi.Sau khi Ngài Huyền Trang về nước, Ngài chăm lo câu hỏi thông ngôn bom tấn. Ngài dịch kinh khủng giờ đồng hồ Phạn nước Ấn quý phái văn từ Nước Trung Hoa. Ngay trong thời hạn Ngài dịch bộ Kinc Đại Bát Nhã, hoa đào nở hoa sáu lần. Đó Tức là nói tới cây đào làm việc vào ca tòng của Ngài ngơi nghỉ, trong một năm vẫn nsinh hoạt với tàn tổng số sáu lần. Đây là điềm kiết tường của câu hỏi dịch bộ khiếp Đại Bát Nhã, chẳng những khiến cho ttránh với bạn hoan tin vui mà đến tất cả cỏ cây cũng vui lòng kết trái đơm hoa. Do phía trên new thấy rằng Kinch Đại Bát Nhã so với họ thiệt là quan trọng đặc biệt. Ngài Huyền Trang Pháp sư phiên dịch tương đối nhiều kinh khủng. khi còn làm việc Ấn Độ, Ngài cũng đi chiêm bái xá-lợi Phật, răng Phật, xương Phật. Lại cũng đến địa điểm mà tự ndại dột đời ngày xưa, tiền thân của Đức Phật sẽ xả bỏ đầu mắt tủy não. Và Ngài cũng mang đến chiêm bái những nơi lúc xưa đức Phật tu hạnh nhẫn nhục, thí thân đến cọp đói, với Bồ Đề đạo tràng chỗ Phật thành đạo. Tất cả đông đảo chiến thắng tích Phật giáo Ngài phần đông mang đến chiêm bái tỏ lòng thành cung kính. Khi Ngài chạm mặt những người xuống tóc sinh hoạt Ấn Độ, vô luận là người dân có tu hành hay là không Ngài phần đa kính cẩn đhình họa lễ các vị Pháp sư, trung tâm ko chút nào kiêu sa hay bửa mạn cống cao. Sau khi tham gia học thành tài, đã có lần có không ít vị Pháp sư Tiểu thừa đến biện luận với Ngài. Họ gần như bị Ngài thu phục nhưng ko bí quyết như thế nào chiến thắng nỗi Ngài. Và cũng có rất nhiều ngoại đạo cho tranh biện với Ngài, cũng những bị Ngài tách phục luôn luôn.Chúng ta Gọi Ngài Huyền Trang là Đường triều Tam Tạng Pháp sư. Thế như thế nào là Tam Tạng Pháp sư. Tam Tạng là gớm tạng, giải pháp tạng, luận tạng. Vị Pháp sư này tiếp liền cả tía tạng: Biết giảng ghê, giảng pháp luật cùng giảng luận, Kinc - Luật - Luận hồ hết thông liền vô ngại, vậy cho nên bắt đầu gọi là Tam Tạng Pháp sư. “Pháp sư” tức là bạn lấy pháp ba thí cho người, hoặc lấy pháp làm thầy. Vị Tam tạng Pháp sư này thương hiệu là Huyền Trang. “Huyền” là huyền diệu, thi thoảng gồm bạn thấy rõ. Chữ “Trang” tức thị cực kỳ to đùng cũng có nghĩa là chữ “Tráng” thêm chữ “Đại” phía dưới thành chữ “Trang”. Những việc Ngài Huyền Trang Pháp sư làm rất khác thường, lớn lao nhưng mà tín đồ thường các không có bất kì ai làm được. Cho buộc phải nói, Ngài là một trong những bậc xuất bọn chúng trội hẳn rộng người. Bộ Bách Pháp Minch Môn luận là do Ngài thông dịch. Ngài sáng dạ tất cả trí huệ, lại thông thạo về Trung văn tương tự như Phạn văn uống. Cho buộc phải Ngài dịch kinh điển ko không nên sót, nhầm lẫn. Ngài dịch cỗ luận này rất đáng đến chúng ta tin tưởng. Phần bên trên là tôi giới thiệu giản lược về người phiên dịch.Thời bấy giờ đồng hồ Ngài Huyền Trang Pháp sư cùng với trên 800 vị Tỳ kheo tầm thường nhau lo việc thông ngôn kinh điển vì chưng Phật tngày tiết. Trong đó có không ít tín đồ có tài, khét tiếng độc nhất là Khuy Cơ Pháp sư, cũng Hotline là “Tam Xa” Tổ sư. Vì sao gọi là Tam Xa Tổ sư ? Nhân vì chưng lúc không xuống tóc, Ngài bao gồm thỉnh cầu ngọc hoàng cung cấp đến Ngài bố cái xe cộ luôn luôn luôn theo mặt Ngài. Không luận Ngài đi đâu, đều có ba loại xe pháo đó theo sau Ngài. Đây là mẩu chuyện thời gian Ngài không đi tu. Ba xe pháo kia là một trong dòng xe chở rượu. - Xưa ni tín đồ tu vốn không được uống rượu, tuy thế Ngài nói Ngài là tín đồ nước ngoài lệ. Nhân bởi vì thời gian vua bảo Ngài xuất gia, cần Ngài ra điều kiện: “Nếu Bệ hạ bảo thần đi tu, thì yêu cầu cấp cho mang đến thần một xe cộ rượu. Người tu cnóng uống rượu cơ mà thần nhất mực uống”. Kế cho Ngài đòi hỏi vua cung cấp cho một xe giết thịt, do uống rượu là phải ăn giết. Sau hết còn ước ao một xe cộ mỹ chị em. Cho đề nghị Ngài gồm tên hiệu là Tam Xa Tổ sư.

Thật ra Tam Xa Tổ sư chưa hẳn là fan thông thường. Vì nếu như là người bình thường Ngài đang không dám đòi buộc phải tất cả ba xe new chịu xuống tóc. Bởi vì chưng Ngài là bé tín đồ vô cùng đặc trưng. Tiền thân của Ngài sẽ gặp gỡ Huyền Trang Pháp sư vẫn cơ hội trên phố đi thỉnh kinh. Lúc ấy bên mặt đường gồm một vị trưởng lão đã ngồi thiền lành, nhưng y phục bên trên người vết mờ do bụi đất dính dầy độ một nhì tấc. Tóc trên đầu là nơi chyên đến làm cho tổ, đẻ trứng, sinh nhỏ luôn luôn trên đó. Ngài ở kia nhập định, phân vân sẽ bao thọ rồi?

Quý vị demo nghĩ về xem: Trên thân của Ngài bụi đất đóng góp dầy mang đến nhì cha tấc, bụi bẩn trên mặt mũi cũng do dự dày csinh hoạt làm sao nữa, do đó chim chóc cũng không hề hại chi cho tới Ngài. Chúng cđọng tha hồ cho có tác dụng tổ, sinh trứng ấp con bên trên đầu Ngài băn khoăn bao nhiêu lần với trải qua bao nhiêu năm nữa. Ngài Huyền Trang cho khu vực bèn cần sử dụng chiếc khánh nhằm call Ngài xuất định. Vị Trưởng lão này không biết nhập định trường đoản cú khi nào, mà lại khi xuất định thì cần yếu di động, cứng ngắt như khúc cây vậy. Ông bắt đầu hỏi: “Ngươi cớ chi mà lại kêu ta xuất định hả?”Huyền Trang Pháp sư đáp: “Này trưởng lão, ông vẫn nhập định ở chỗ này được bao lâu rồi? Tại sao mà ông vẫn tồn tại ko Chịu đựng xuất định?”- “Ta tại đây đợi Đức Phật Thích Ca Thành lập và hoạt động, hầu giúp sức Ngài hoằng dương Phật pháp.”- “A! Đức Thích Ca Mâu Ni Phật đang nhập Niết-bàn rồi. Tại sao ông vẫn chần chừ Hơn nữa tại đây nhập định?”- “Hiện bây giờ là triều đại nào?”- “Tôi là bạn nhà Đường. Bây giờ đồng hồ là năm Trinh Quán ngulặng niên.”- “Không vội đâu, tôi vẫn tại chỗ này hóng đến lúc đức Phật Di Lặc Thành lập và hoạt động là xong.” Nói rồi, ông lập tức sửa biên soạn nhập định tiếp.Ngài Huyền Trang gấp nói cùng với ông rằng: “Này lão Bồ Tát, ông không nên nhập định nữa, không bỏ ra bởi hãy thuộc tôi hoằng dương Phật pháp nhé! Tuy Đức Phật Thích Ca Mâu Ni sẽ nhập Niết-bàn, tuy vậy giáo pháp của Ngài vẫn còn ngơi nghỉ trần thế. Ông cũng có thể góp tôi hoằng dương Phật pháp mà!”- “Vậy có tác dụng núm làm sao sẽ giúp đây?”-“Ông hãy mang đến Trường An tìm kiếm một tòa bên ngói xoàn cơ mà thác sanh, hóa kiếp vào đó. Vậy xin ông hãy cho đó trước rồi chờ tôi, bọn họ thuộc tầm thường lo mnghỉ ngơi có Phật pháp, dành được không?”Ngài Huyền Trang nói nạm vị thân thể ông lão đang không thể dùng được nữa buộc phải cần ráng thân không giống. Giống như ngôi nhà vẫn hư hoại buộc phải đề nghị đổi căn nhà new vậy.- “Được lắm! Được lắm chớ!”Trưởng lão chớp nhoáng đáp lời, rồi trực tiếp mang đến Trường An cơ mà thác sinh.Khi Pháp sư Huyền Trang thỉnh gớm tự Ấn Độ trngơi nghỉ về, Ngài bèn tìm về vua Đường Thái Tông, chúc mừng rằng: “Sau Lúc tôi đi rồi Bệ hạ bao gồm thêm 1 vị Thái tử, thiệt là 1 trong Việc xứng đáng mừng!”-“Nào tất cả đâu!” Vua Đường Thái Tông đáp.Bấy giờ đồng hồ Ngài Huyền Trang bèn cửa hàng sát: “À! Thì ra Trưởng lão đã từng đi nhằm mục đích con đường cho nhà của tướng Uất Trì Cung mất rồi.”Uất Trì Cung là 1 trong quốc công, một danh đại tướng của vua Đường Thái Tông. Lúc ông sinh ra đã gồm bộ mặt Black tuy thế không phải là bạn da black, vì chưng thân thể ông không biến thành đen nhưng chỉ Đen khu vực khía cạnh thôi. Ông hết sức gồm phiên bản lãnh, từng hỗ trợ cho Đường Thái Tông trị bởi cõi trần, lập tương đối nhiều chiến công. Trưởng lão này phần lớn thao tác gì phần đa là đa số qua loa, không cảnh giác lắm. Thật ra, Ngài Huyền Trang bảo ông tới đơn vị ngói xoàn mà lại ông lại tìm kiếm nhầm, cho bên ngói xanh. Nhà ngói xanh là phủ của Uất Trì Cung, còn ngói rubi mới chính là Hoàng cung. Vì ông lão đi nhầm đường đấy buộc phải mới thác sanh vào làm con bạn anh của tướng tá Uất Trì Cung.

Khi lớn lên ông (bạn cháu) vô cùng đam mê uống rượu, ăn giết mổ cùng vui đùa với mỹ chị em. Có lẽ vày ông tọa thiền đức nghỉ ngơi đó lần khần bao nhiêu kiếp chẳng xuất định cùng thời điểm ngồi thiền đức ông vẫn còn có chút ít vọng tưởng như: “A! Thịt thì chẳng tệ, rượu uống cũng ngon, thiếu nữ nhân thì cũng tạm bợ được...” Vì vậy lúc thác sinh quay lại làm cho fan, ông quan yếu vứt được cha món kia.Khi Ngài Huyền Trang tìm ra tông tích rồi, tức thời search gặp tức thì tướng mạo Trì Uất Cung nói rằng:

“Cháu của ông đó là vì chưng tôi bảo cho tới để giúp đỡ tôi hoằng dương Phật pháp đấy!”

Uất Trì Cung nói: “Pháp sư kêu cháu nó cho được thì bảo cháu nó đi đi!”

Nhưng Lúc Ngài Huyền Trang bảo y xuống tóc, y dường như không chịu hơn nữa nói rằng: “Ai nhưng ước ao xuống tóc chớ? Đi tu gồm gì vui thú đâu? Tôi hư Chịu đựng đi tu đâu!”Bấy tiếng Pháp sư Huyền Trang new mang đến giải bày với vua Đường Thái Tông về những nhân duyên gần như lẽ. Nhà vua bảo rằng:

-“Vậy ta đã hạ thánh chỉ, bảo nó xuất gia.”

Ngài Huyền Trang nói:

- “Nhỏng trái nó sử dụng rộng rãi xuống tóc, nó một mực vẫn đặt điều kiện. Bất luận nó ra điều kiện gì rồi cũng xin Hoàng thượng đáp ứng nhu cầu cho, chỉ cần nó chịu xuất gia là đủ rồi.”- “Được, vậy cứ như thế mà lại làm!”Sau đó vua mang đến triệu cháu của Uất Trì Cung tới cung điện rồi bảo y xuống tóc. Trung Quốc thời bấây giờ không nói gì là dân chủ hay tự do gì cả. Không bắt buộc hy vọng đi tu thì đi, còn không muốn thì thôi. Một Khi ngọc hoàng bảo khách hàng xuống tóc, nếu như quý vị cải lệnh thì yêu cầu chết, có thể bị chỉm đầu. Vì sợ bị đứt đầu đề xuất tín đồ con cháu đồng ý đi tu, mà lại y trải đời buộc phải gồm điều kiện: “Muốn nắn được một xe rượu, một xe pháo thịt và một xe mỹ nhân.” Vua Đường Thái Tông gần như chuộng hết về những điều kiện của y.Người cháu này không hề cách nào khước từ nữa, đành bắt buộc nghe theo sự an bày, có nghĩa là cho Chùa Đại Hưng Thiện nay nhằm xuất gia. Khi mang lại, Ca dua bèn nổi chuông trống nghinch đóùn y, vừa nghe được tiếng chuông trống y hoát nhiên knhị ngộ, khác nhau rằng- bản thân vốn là 1 trong những lão tu hành đã có lần làm việc trên núi tu đạo. Thế rồi quay ra phía sau, y khoát tay nói: “Tất cả đông đảo fan hãy trở lại đi. Bây giờ ta ko buộc phải nữa!” Tuy không thể mong cha xe nữa, tuy thế cũng có một số người vẫn Gọi Ngài là Tam Xa Tổ sư (Tổ sư ba xe).IV. Biệt Giải Văn uống NghĩaNhư lời Đức Thế tôn dạy:Tất cả pháp số đông vô bửa.

Xem thêm: Bài Hát Đời Không Như Là Mơ, Doi Khong Nhu La Mo By Che Thanh On Amazon Music

Chữ “như’” giảng là “chủ yếu như” Có nghĩa là đúng như các lời đức Thế Tôn vẫn tngày tiết. Thế Tôn là 1 trong trong mười hiệu của Phật. Phật là bậc thành kính của rứa và xuất trần thế, nên được gọi là Thế Tôn. Đây là đa số lời của Đức Thế Tôn. Ngài tngày tiết đông đảo gì? Là “toàn bộ pháp” đều yêu cầu vô xẻ. Tại sao đề nghị là vô xẻ vậy? Cái “ngã” này của tôi thật sự tồn tại ở đây mà lại sao lại nói là vô ngã chớ? Cđọng kể nhỏng chiếc xẻ đó của quý vị là tại đây đi. Nói vậy sẽ có fan thắc mắc: “Nói vô bổ tuy nhiên dòng bửa thiệt sự sẽ hiện nay tiền tại đây, như thế thì làm sao Hotline là vô xẻ được?”Cứ coi nlỗi chiếc bổ của quý khách thực sự hiển hiện tại tại chỗ này. Vậy đợi đến lúc quý khách bị tiêu diệt, thân quý vị vẫn còn đấy đó, nhưng lại chiếc ngã của khách hàng đã đi đâu rồi? Nếu nói gồm chiếc “ngã” không còn nữa, thì cơ hội bị tiêu diệt, bửa này không thể luôn luôn, vậy thời điểm sống làm sao thiệt gồm “ngã” chớ?

Đây là vấn đề họ đáng nghi hoặc.Đức Phật dạy tất cả pháp phần đông vô xẻ. Quý vị đừng giống hệt như tất cả một số người chần chừ gì, ngay cả chữ pháp còn thiếu hiểu biết nhiều mà lại nói: “Kinch pháp này vị tôi giảng kia.” Họ luôn chuyển loại xẻ ra phía trước. Vừa rồi họ phóng sanh thả 36 chlặng người yêu câu nhưng vẫn tồn tại nhì nhỏ ngơi nghỉ lại. Quý vị bao gồm biết vì sao bọn chúng thành bồ câu không? (Trên Sảnh thượng của Phật Giáo Giảng Đường thông thường có người thương câu tương hỗ.) Tại bởi vì bọn chúng đều phải có “ngã”. Lúc làm cho tín đồ, bọn chúng không thực hành thực tế theo pháp Phật tmáu, bọn chúng chẳng thể làm sao vô té được, gồm “ngã” rồi cần mới đọa lạc làm phi nuốm, súc sinh.Cái ngã này đó là vấp ngã kiến mà bọn họ tránh việc gồm. Trong kinh Kim Cang nói: “Không gồm tướng tá ngã, tướng tá nhân, tướng mạo chúng sanh, tướng tá thọ giả.” Đấy cũng chính là không tồn tại bổ loài kiến. Nói sâu thêm một chút ít, chẳng mọi “ngã” không nên có mà ngay đến “pháp” cũng tránh việc gồm luôn luôn. Tất cả pháp mọi không có, cho nên “ngã” càng tránh việc vĩnh cửu được. Do vậy, bạn tu đạo nên yêu cầu đạt mang đến nhì chữ vô bửa này thì mới hoàn toàn có thể viên mãn được các pháp. Nếu khách hàng có thể mang lại địa điểm vô bổ, thì toàn bộ pháp gần như viên dung vô hổ ngươi. Chúng ta mang ra một pháp như thế nào thì cũng số đông là pháp giới, bởi vì đó tức là pháp giới tánh cùng tất cả pháp số đông hiện tại tiền trước một pháp. Tuy những pháp hiện chi phí, tuy thế lại không có một pháp như thế nào cả. Diệu là diệu tại phần này, mà lại cạnh tranh cũng nặng nề tại chỗ này.

Tất cả pháp hiện tại chi phí tuy vậy ko chấp vào các pháp làm sao cả. Không bao gồm những tướng mạo, toàn bộ pháp tướng rất nhiều không còn nữa. khi đạt mang lại trình độ này bắt đầu thật là viên dung vô ngại, được đại từ bỏ trên. Nếu quý khách không có ngã thì mới có thể được tự trên, còn như cấp thiết không ngã thì thiết yếu từ bỏ tại được. Nhưng làm cố nào nhằm không tồn tại vấp ngã đây? Thật là chưa phải dễ ợt đâu.Có tín đồ nói: “Tôi hiện tại đang sinh hoạt trên đây nghe kinh, sao Thầy lại nói là tôi không tồn tại ngã, tức là tôi không tồn tại tại chỗ này sao?” Quý vị sẽ nghe kinh ở đây, tuy nhiên quý khách trường hợp có thể thiệt sự đắn đo mình đã ở đây, bỏ té đi, có nghĩa là không tồn tại mẫu ngã; vô nhân, vô bổ, cũng là không có tín đồ, cũng không tồn tại bản thân, cũng không tồn tại pháp, nhân không, pháp không.Snghỉ ngơi dĩ khách hàng cho là - thiết yếu không tồn tại quý vị được, bởi vì khách hàng còn tồn tại chấp trước. Chấp trước phần lớn gì? Chấp trước chiếc mang ngũ dung nhan, thân ngũ uẩn này là: sắc đẹp, tchúng ta, tưởng, hành, thức –cho là bản thân. Kỳ thật, nhỏng gồm đề xuất tôi vừa nói không? Lúc khách hàng chết rồi, vẫn còn đấy chiếc thân thể này, tuy thế không thể tri giác nữa. Vậy thì dòng bổ kia chạy trở về đâu? Cái bổ đó của quý vị khổng lồ Khủng như núi Tu-di, tuy nhiên đến khi bị tiêu diệt nó chạy đi đâu cũng chẳng biết gì nữa cả. do vậy quý vị nói gồm đáng thương không? Còn nước ngoài đạo thì sao? Họ chấp vào một chiếc té, lại có một chiếc tè bửa, rồi thần bổ. Cái “Ngã” này bọn họ có không ít như vậy đó. Họ mang lại rằng: Không bao gồm gì bự bởi “đại ngã” và cũng không tồn tại gì nhỏ tuổi rộng để đối chiếu với đái vấp ngã được. Cái thần ngã theo họ là tất cả tác dụng duy nhất cùng ở giữa trung gian của đái vấp ngã và đại bổ. Đó là sự chấp trước vào Thần xẻ của nước ngoài đạo cũng có nghĩa là cái té của ngoại đạo vậy.Lại gồm Tiểu quá thiên con kiến, nghiêng chấp trước vào Niết bàn. Họ đến dòng thiên kiến chính là “ngã”. Còn Bồ Tát thì sao? Bồ Tát cũng có mẫu chấp trước, chấp có chúng sinh để độ, bao gồm Phật đạo nhằm cầu, gồm chình ảnh giới Chân nlỗi để tu chứng. Nghĩa là các Ngài chưa đạt mang lại nơi vô chứng cũng vô đắc. Các Ngài hãy còn chấp bao gồm ssinh sống hội chứng ssinh hoạt đắc, cũng còn biết bệnh đắc chiếc Chân nhỏng, cho nên vì vậy không quên được loại ngã, vẫn còn có một chiếc té. Có bửa tức là gồm vọng. Cho đề nghị các pháp đức Phật thuyết là buộc phải rước toàn bộ pháp các dùng vô xẻ nhằm tu hành cùng đạt mức cảnh giới Đại quá về tối thượng.Dưới đấy là phần luận văn vì Ngài Thiên Thân sản xuất ra:

Thế như thế nào là toàn bộ pháp?

Sao gọi là vô ngã?Tất cả những pháp là gì? Thế làm sao là vô ngã?Tất cả pháp lược bao gồm gồm 5 loại:

1. Tâm pháp (Pháp về tối thắng)

2. Tâm cài đặt pháp (Tương ưng cùng với tâm pháp)

3. Sắc pháp (Pháp slàm việc hiện ảnh)

4. Tâm bất tương ưng hành pháp (Tam vị không nên biệt)

5. Vô vi pháp (Tđọng ssinh hoạt hiển hiện)

Đây sơ lược tất cả pháp có tất cả 5 loại còn chỉ có thể giảng đa phần chớ cần thiết đi sâu vào. Nếu giảng cho tường tận thì gồm vô số chi tiết.“Một là trọng tâm pháp.” Thứ đọng độc nhất là vai trung phong pháp (citta-dharmah), cũng Có nghĩa là tâm vương, là vua của tất cả pháp. Vì tất cả những pháp hồ hết bởi từ tâm pháp này khởi ra. Nếu không tồn tại trung tâm vương vãi thì không tồn tại các pháp. Nên nói “Phật thuyết toàn bộ pháp để độ tất cả tâm, ví như không tồn tại toàn bộ chổ chính giữa, dùng bỏ ra tất cả pháp?” Tâm pháp Tức là pháp của trọng điểm vương vãi, có tất cả tám. Sau phía trên đang giảng rõ rộng.“Hai là trọng tâm sở hữu pháp” cũng tức là trọng tâm sở pháp (chaitashika-dharmah), lại điện thoại tư vấn là trung tâm sử. Sử là 1 trong sự ra lệnh người, cũng như là công nhân của vai trung phong. Tâm là vua, trọng tâm sngơi nghỉ tương tự như quan liêu quân đại thần hay công nhân thế vua làm việc. Lúc làm việc cần phải dùng cho trọng tâm slàm việc này. Tâm snghỉ ngơi cũng điện thoại tư vấn là “vai trung phong số”, gồm bao gồm 51 sản phẩm công nghệ, đều pháp này hầu như y chiếu theo trọng điểm mà lại khởi ra. Là download của vai trung phong gia, có nghĩa là trung tâm vương vãi. Cho nên gọi là trọng điểm sở hữu pháp.“Ba là sắc đẹp pháp.” Phàm các gì tất cả hình chất, tất cả thực thể đầy đủ Gọi là nhan sắc pháp (rupa-dharmah). Chẳng yêu cầu chỉ solo thuần tất cả Color new hotline là nhan sắc pháp, đầy đủ gì gồm vật cản, rờ mó được các hotline là sắc đẹp pháp. Có tất cả là 11 đồ vật. Phần sau sẽ giảng rõ.“Bốn là trọng điểm bất tương ưng hành pháp (citta-viprayukta-samskara-dharmah).” Pháp này sẽ không tương ứng cùng với tư pháp kia, tức nó không có hợp tác và ký kết với nhau. Tự nó đơn lẻ, tự chổ chính giữa sanh khởi ra nên không tương ưng. Pháp này ở trong về tất cả hành, gồm bộc lộ riêng rẽ của chính nó.“Thứ năm là vô vi pháp.” Bốn pháp trước là pháp hữu vi, còn pháp sau đây thuộc về pháp vô vi (asamskrita-dharmah). Pháp vô vi là một trong các loại pháp Đại quá tu xuất nắm. Cho nên cần được tu pháp xuất ráng bắt đầu rất có thể hội chứng đắc cảnh giới Vô vi này.Phần trên đang nói về 5 pháp. lúc giảng mang lại chánh vnạp năng lượng, chúng ta sẽ so với tỉ mỉ hơn.Trong tất cả những pháp, tư pháp trước là pháp hữu vi, pháp sau hết là pháp vô vi. Nếu nlỗi chỉ thừa nhận thức tứ pháp trước thì chính là phàm phu nước ngoài đạo. Còn giả dụ chỉ phân biệt gồm pháp vô vi thì đó là Tiểu thừa thiên (nghiêng) “không”, chẳng đ